Không ngờ Thích Vận Thi lại đột nhiên bật cười ha hả, ánh mắt nhìn Dạ Cô Tinh như đang xem một trò cười: “Một nhân viên nho nhỏ như cô mà cũng dám bảo tôi cút?! Cô dựa vào cái gì? Ai cho cô cái quyền đấy?!”
Thích Vận Thi cảm thấy người trước mắt này thật sự điên rồi! Cô ta chính là nữ phụ do Vương Thạch đích thân chọn, ai lại dám động vào cô ta?!
“Đạo diễn Vương, hôm nay mặc kệ như thế nào, anh đều phải đuổi việc người này, cho tôi một lời giải thích. Nếu không, việc này không xong đâu!” Nói xong cô ta khoanh tay trước ngực hừ lạnh, như thể muốn chờ Vương Thạch lập tức đến xử lý.
Sắc mặt Vương Thạch trầm xuống, vẻ không vui hiện lên trong mắt, lập tức đi về phía hai người.
Ngay khi Thích Vận Thi cho rằng Vương Thạch sẽ bắt người kia lập tức thu dọn hành lý và cút đi. Vương Thạch đã lên tiếng, nhưng lại là nói với cô ta: “Cô Thích, miếu này của chúng tôi quá nhỏ, không cung phụng nổi vị đại thần như cô. Vậy nên, mời cô rời đi trong vòng mười phút nữa. Hợp đồng giữa chúng ta cũng hủy bỏ, nữ phụ của "Bầu trời thành phố" vẫn nên để người nào thích hợp hơn diễn.”
Dạ Huy Nguyệt cũng vọt lên, có người dám bắt nạt chị cậu sao?! Lại là con gà mái kiêu căng này!
“Đúng đó! Mau mau thu dọn đồ đạc cút đi! Đỡ phải ngứa mắt!” Vừa nói vừa xua tay giống như đuổi muỗi, ánh mắt còn đầy ghét bỏ.
Tào Quân và Thiết Sơn thoáng chốc im lặng, bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lam-anh-hau-mang-thai-cua-gioi-giai-tri/1146403/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.