🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
“Cô Tinh, cô tan học rồi đấy à?” Vương Thạch lái chiếc xe đã sắp hỏng của mình, đứng đợi ở cổng trường đại học Bắc Kinh từ lâu.
Đã 3 ngày trôi qua kể từ sự việc giật gân “Bạch Sương Sương thử vai”. Vào lúc 4 giờ chiều hôm qua, tại buổi họp báo do công ty quản lý tổ chức, Bạch Sương Sương cũng không tham dự. Người đại diện cho cô ấy đã tới để bác bỏ những tin đồn, nói rằng “Thắng bại là chuyện thường tình.... Kỹ năng diễn xuất của Sương Sương cần phải rèn luyện thêm. Hy vọng mọi người hiểu và tha thứ cho cô ấy”.
Đó cũng coi như là ngầm thừa nhận rằng Bạch Sương Sương có “tài nghệ không bằng người khác”, và việc bị chê ở buổi thử giọng cũng coi như là có thể giải thích được.
Về vấn đề này, cư dân mạng cũng có những ý kiến khác nhau.
Một phe cho rằng, nhân vô thập toàn, chẳng có ai là hoàn hảo cả. Bạch Sương Sương đã rất cố gắng rồi và mọi người cần cho cô ấy chút thời gian để hoàn thiện hơn.
Còn một phe thì cho rằng cô ta chỉ là bình hoa, nên nhận thức về vị trí của mình, yên phận làm một bình hoa đẹp cho mọi người ngắm nhìn và thưởng thức là được rồi.
Ý muốn nói là, một bình hoa thì đùng có tham vọng nhiều. Đã biết rõ ràng là không thể làm được, càng cố gắng thì cũng chỉ phơi bày khuyết điểm của bản thân trước mọi người mà thôi.
Hai phe đều cho rằng quan điểm của họ là đúng, không ai chịu ai. Lại mở ra một cuộc chiến gay gắt. Ở đâu có người thì ở đấy sẽ có chuyện. Còn chưa kể là người trong giới giải trí đều là những người ranh mãnh, mưu mẹo, không hề dễ đối phó, vì thế mà câu chuyện trong giới giải trí cũng nhiều hơn rất nhiều, cũng khó lường hơn nhiều.
Sau cuộc chiến này, người chiến thắng lớn nhất không phải ai khác mà là đoàn làm phim “Bầu trời thành phố”. Nữ chính “Áo Tím’ đang nằm trên top hot search, giọng nói trong trẻo, gương mặt có góc nghiêng thanh tú, thanh thoát, đường nét tinh xảo. Cùng với đôi mắt đẹp khiến người ta rung động, dù không thấy tận mặt nhưng vẫn làm cư dân mạng điên đảo.
Mọi người đều phải gào lên “Xong rồi, xong rồi! Từ phút giây nhìn thấy ‘Áo Tím’ là tui đã biến từ một người qua đường thành fan chân chính!”
Đạo diễn Vương Thạch cũng thu hút không ít sự quan tâm từ dư luận. Là một sinh viên tài năng của khoa đạo diễn đại học điện ảnh Trung Quốc, sinh viên của giáo sư Ngô Kha Cần. Năm 19 tuổi anh ta được đặc cách nhập học, chỉ trong khoảng thời gian 3 năm đã hoàn thành chương trình đại học. Sau đó đã đến Trường nghệ thuật Điện ảnh của Đại học Nam California để nghiên cứu thêm với tư cách là một sinh viên trao đổi.
Ba năm sau về nước, tuổi vừa mới 25 đã có trong tay hai bằng học vị tiến sĩ chuyên ngành Đạo diễn của hai trường đại học. Những người tài giỏi là thế đáng ra sẽ có một tương lai vô cùng tươi sáng xán lạn. Ai ngờ trong nhiều năm như vậy, anh ta vẫn chỉ là một tay gà mơ tầm thường, thậm chí còn không có bất kỳ một tác phẩm diện ảnh nào cho ra mắt cả.
Nếu như anh ta không phải là đồ vô dụng thì chắc chắn là có người giở trò chơi xấu.
Hai phe cư dân mạng không hẹn mà đều đồng ý với nhau về quan điểm này.
Tài năng bị lu mờ, bị người khác chèn ép đã sớm là chuyện bình thường trong cả giới giải trí và giới đạo diễn. Thế nhưng số người có thể vượt qua mà tiến lên lại rất ít.
Điều đáng nói là khi tìm hiểu thông tin về lý lịch của Vương Thạch, phần lớn cư dân mạng đã rất kinh ngạc phát hiện ra, hóa ra Vương Thạch và đạo diễn Tần Tuấn nổi tiếng lại học cùng một trường. Và họ đều là học trò tâm đắc của Ngô Kha Cần, là bạn học cũ.
Điều này hơi có vẻ thú vị, và tinh thần tám chuyện cho đến cùng của rất nhiều cư dân mạng cũng được dâng lên cao. Họ ra sức đào sâu bới kỹ rồi phát hiện ra mối liên hệ giữa hai người này có cái tên Vương Nguyệt.
Thế là có rất nhiều phiên bản của chuyện ngày xưa xuất hiện trên mạng. Trong đó có “Bạn học cùng khóa vì hiểu nhầm giữa mối tình tay ba mà huynh đệ tương tàn” là nổi tiếng nhất.
Đại khái là, Vương Thạch và Tần Tuấn đều cùng yêu một cô gái rất xinh đẹp. Nhưng hai người không ai chịu nhường ai, cuối cùng tình bạn đã bị khuất phục trước tình yêu. Hai người bọn họ đã phản bội nhau. Cuối cùng cô gái đó không chọn Tần Tuấn mà lại chọn Vương Thạch. Tần Tuấn không cam lòng nên cố gắng phấn đấu, dựa vào quen biết một cô tiểu thư nhà giàu mà cuối cùng đã trở thành đạo diễn có tiếng rồi chèn ép Vương Thạch trong suốt năm năm qua.
Mặc cho dân mạng bàn bạc, Vương Thạch và Tần Tuấn vẫn trầm mặc, không để ý không thanh minh, mặc kệ dân mạng tự biên tự diễn.
“Ôi chà, mấy người nói xem bọn họ không phải là….gay đấy chứ?”
“Hả! Không thể nào đâu?!”
“Sao lại không chứ? Thực ra tôi đã nghi ngờ từ lâu rồi.”
“Nói thừa!”
“Tôi nghĩ rất có thể! Có lẽ là bởi vì cô gái đó mà một trong hai người thay lòng đổi dạ…”
“Mọi người nghĩ xem, ai là công ai là thụ?”
“Tần Tuấn chắc chắn là công lạnh lùng xấu bụng, Vương Thạch... thụ e lệ nhỏ nhắn...”
“Hợp lý....”
“Biết đâu cả hai người đều có thể vừa làm công vừa làm thụ? Bình thường thì đạo diễn đều có sức thay đổi rất lớn đó.”
“Ha ha ha, khung cảnh đẹp quá không dám nhìn thẳng nữa rồi.”
“....Tui đã bắt đầu chảy máu mũi rồi đây này.”
“Ây dô! Luân gia thấy mà ngại quá nha! ”
Cuộc thảo luận trên mạng về Vương Thạch ngày càng sôi nổi. Mức độ quan tâm của mọi người tới “Bầu trời thành phố” cũng theo đó mà tăng vọt.
Sau khi biết “Bầu trời thành phố” và “Sống sót trên cánh đồng hoang” được công chiếu cùng lúc. Mấy phương tiện truyền thông thậm chí còn giật tít Bầu trời thành phố VS Sống sót trên cánh đồng hoang, cuộc chiến CP tình cảm sâu nặng, ai mới là người cười cuối cùng?”
Đương nhiên trong chuyện này, không thể không nhắc đến sự giúp đỡ của Vương Trực. Đối với cậu sinh viên tài năng khoa IT của trường đại học Thanh Hoa này, Dạ Cô Tinh càng ngày càng quen việc sai bảo cậu ta. Con người cậu ta rất linh hoạt, kỹ năng lại điêu luyện, bây giờ cậu ta không chỉ khống chế hoàn toàn được phương hướng của dư luận mà còn bị Dạ Cô Tinh sai đi làm bảo vệ tạm thời ở “Thế Kỷ Phong Thượng”.
Khi Dạ Cô Tinh đưa đến trước mặt cậu ta tờ chi phiếu năm triệu tệ và nói: “Tôi hy vọng có thể thấy một tạp chí có khả năng tranh tài cao thấp với ‘Giải trí Nam Đô.” Vương Thạch chỉ có một ý nghĩ - Đời này anh ta sẽ không gặp được bất kỳ người phụ nữ nào vừa phúc hắc, vừa keo kiệt, lại còn mạnh mẽ bằng bà chị này nữa.
Bởi vì... cô gái này đã hoàn toàn làm phá vỡ tam quan của anh ta.
Thật là bá đạo, phúc hắc lại còn keo kiệt đến cả người lẫn thần đều phải phẫn nộ, chưa từng có ai như cô.
Lúc đầu, ai nói: “Chỉ có chút tiền này thôi, anh xem đi mà làm”. Lại vẫn là ai đợi đến ngày cuối cùng bán đấu giá cổ phiếu của “Thuần Ngu thời thượng”, nói nhẹ như không rằng: “Tôi không có tiền, có thể tiết kiệm thì cứ tiết kiệm đi.”
Bây giờ cái con người suốt ngày khóc lóc than nghèo, tự nói là bản thân không có tiền lạ đi đập vào mặt cậu ta một lúc những năm triệu, hỏi xem anh ta đang có cảm giác gì?
Chóng mặt, tức giận, ngớ ngẩn... Dù sao cũng là tất cả các loại cảm xúc...
Dựa vào sự nhiệt tình của cổ đông hiện tại, Vương Thạch nên rèn sắt khi còn nóng, công khai tuyển dụng nhân viên. Các vị trí bao gồm: một giám chế, một trợ lý giám đốc, một giám đốc sản xuất, một giám đốc nghệ thuật, một điều phối viên tại chỗ, giám đốc quản lý, ghi chép tại trường quay, quay phim, ánh sáng, dựng cảnh, tạo mẫu trang phục, đạo cụ, ghi âm, thiết lập, hậu kỳ, hậu cần, chỉnh sửa, vân vân và mây mây...
Vốn lúc đầu, Vương Thạch muốn mời các cựu sinh viên trường cũ của anh ta tham gia cùng. Anh ta cũng đã đến hỏi thăm vài lần nhưng đều bị từ chối. Anh ta chỉ biết than thở lòng người dễ thay đổi, trong lòng anh ta cũng cảm thấy rất hụt hẫng.
Bây giờ "Bầu trời thành phố" nhờ vào Bạch Sương Sương mà nổi lên chỉ sau một đêm, thêm vào đó có sự giúp đỡ bí mật của ‘Áo Tím’. Chắc chắn sẽ thu hút một số nhà sản xuất lớn, mà cho dù là tệ hơn nữa, cứ cho là không có nhà đầu tư lớn nào, anh ta vẫn tin chắc sẽ thu hút được không ít nhân tài từ các học viện Điện ảnh.
Dự đoán của Vương Thạch là đúng, ngay khi tin tuyển dụng đã tạo ra không ít xôn xao trong ngành. Một bộ phim chưa bắt đầu quay, đã thu hút nhiều sự chú ý như vậy giống như một tấm cổ phiếu tiềm năng, bất kỳ ai thông minh hơn một chút đều biết lúc nào phải ra tay. Đặc biệt là đối với một số nghiên cứu sinh. Nếu họ có thể tham gia sản xuất một bộ phim như vậy, bất kể tương lai ra sao dù bộ phim này có nổi tiếng, có thành công hay không, hồ sơ xin việc của họ sẽ đẹp hơn nhiều!
Phải biết rằng, sinh viên chuyên ngành này nếu như không có hai ba năm lăn lộn thực nghiệm, thì không thể có cơ hội đứng ra tự sản xuất tác phẩm của riêng mình. Mà bây giờ cơ hội đã bày ra ngay trước mắt rồi, trái tim non nớt của bọn họ làm sao có thể yên được?
Sau khi trải qua một vòng kiểm tra kiến thức cơ bản và chuyên môn, cuối cùng Vương Thạch giữ lại 100 người.
Hôm nay, anh ta đi đón Dạ Cô Tinh đến tham gia vòng phỏng vấn thứ hai, giúp anh ta đưa ra quyết định cuối cùng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.