Vì buổi chiều không có tiết học , Dạ Cô Tinh liền gọi một cuộc điện thoại cho Vương Thạch , hai người hẹn nhau tại một quán cà phê trên đường Triều Dương.
Trước khi đến điểm hẹn , cô tính đi một chuyến đến bệnh viện.
Hi vọng mạng của người đó đủ cứng ........
Vừa tan học , cô liền như một cơn gió bước ra khỏi lớp học , bước đi vẫn ung dung như thế , chỉ kịp lưu lại cho mấy chục đôi mắt một bóng lưng mảnh khảnh mà thẳng tắp.
Giang Vũ Vị thầm mắng một tiếng:“ Đồ đạo đức giả !”
Kha Hiểu Yến trợn mắt nhìn cô ta , trong lòng thật ra rất vui sướng - - Thì ra , Giang Vũ Vi cô cũng có ngày hôm nay ! Bị người khác bắt lấy cái đuôi nhỏ , đánh cũng không đánh lại người ta chỉ có thể nuốt cục tức này và cũng chỉ có thể ở sau lưng thầm mắng chửi người ta cho hả lòng hả dạ mà thôi !
Hèn!
Cô bây giờ đã đứng về phe của bạn học Dạ , còn về phía họ Giang thì hoàn toàn không để vào mắt !
" Ấy ! Cô Tinh , bạn đợi ....." đang chuẩn bị cất bước đuổi theo , giọng nói của giáo viên Tư tưởng từ phía sau truyền đến , Kha Hiểu Yến không thể không dừng lại .
Trong lòng sớm đã đem bà phù thủy sực nức mùi nước hoa này thầm mắng từ đầu đến chân mấy lượt !
"Thưa cô , cô tìm em có gì không ạ ?". Giọng nói nhẹ nhàng, nụ cười nở ngọt ngào , Kha Hiểu Yến lần đầu tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lam-anh-hau-mang-thai-cua-gioi-giai-tri/1146341/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.