Editor: Phinny
Mặt trời vừa lặn, nhiệt độ đã giảm xuống.
Thẩm Cẩn Huyên dựa lưng vào một gốc cây vững chắc, cặp chân khép lại, Mục Diễm nằm ở trên đùi của nàng, mặt nhìn lên nàng, từng ngón tay thon dài khẽ vuốt ve cái bụng nhô ra của nàng, đầu ngón tay dịu dàng giống như đang lướt trên đóa hoa.
“Bệ hạ, chúng ta trở về thôi?”
Nàng dùng hai bàn tay nâng đầu Mục Diễm lên, ngón tay khẽ chạm vào mặt hắn, đúng là một gương mặt xinh đẹp như điêu khắc.
Ngày hôm nay hai người đi ra ngoài du ngoạn cùng nhau, Thẩm Cẩn Huyên sẽ nhớ vĩnh viễn, xem đây hoài niệm.
Mục Diễm ừ một tiếng, nhắm lại ánh mắt để cho nàng vuốt ve.
Hai người không hẹn mà cùng yên lặng khá lâu, hắn mới xoay đầu hôn ở điểm cao nhất trên bụng Thẩm Cẩn Huyên một cách tràn đầy tình yêu, chống tay ngồi dậy.
"Mặc quần áo tử tế." Chỉnh sửa lại quần áo cho người trong lòng đàng hoàng, ngồi ở trên người hắc diệu sẽ gặp rất nhiều gió, Mục Diễm vừa nói vừa cởi áo khoác của mình xuống nhẹ nhàng khoác cho người mình thương, trong lòng có cảm giác mềm mại tỏa ra.
Trở lại Tri Phủ của vùng cửa biển là lúc sắc trời đã tối, Mục Diễm dỗ người trong lòng ngủ sau đó không nằm xuống, trực tiếp đi tới lao.
Bên ngoài cửa lao (tù),đã có hạ nhân chờ sẵn, đến gần mới có thể biết người này là Lý Tiềm: "Tham kiến bệ hạ."
"Vào đi thôi, tiến triển như thế nào? Người đó đã khai ra tin tức nào có thể dùng chưa?"
Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lai-lam-sung-phi/564183/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.