Editor: Phinny
Đột nhiên xuất cung tìm bệ hạ, Thẩm Cẩn Huyên không biết đã ngắm nhìn, vuốt ve cái yếm dành cho đứa bé chưa ra đời bao nhiêu lần để đưa ra được quyết định. như vậy, dù Lưu hoàng hậu muốn làm cái gì, cũng không thể đụng đến nàng. Đồng thời, nàng còn có thể trút đi nỗi khổ tương tư.
Hừ, nếu đúng như lời bệ hạ thì mỗi ngày hắn rất bận rộn ngay cả thời gian nhớ nhung nàng và đứa bé cũng không có, vậy nên nàng cần xuất hiện nhiều trước mặt hắn, để tránh cho hắn quên mất nàng.
Thẩm Cẩn Huyên nằm ở trên giường đoán mò trong chốc lát, lại nhớ tới tình hình thiên tai ở vùng cửa biển, bệ hạ tới nơi này cũng đã một tháng, ừ, tính cả lộ trình ít thì cũng nửa tháng, như thế nào mà ngày ngày đều bận rộn, mệt mỏi như vậy?
Nghĩ đi nghĩ lại, nàng liền gọi Minh Yến đi vào.
“Một lát ngươi kêu Phương Vũ ra ngoài hỏi một chút, nơi này đang xảy ra chuyện gì”
Vì sao nàng cảm thấy thiên tai lần này đột nhiên tới rất không bình thường.
Thẩm Cẩn Huyên đở dậy nhẹ dàng, tay trái vô thức đặt lên trên bụng đã hơi nhô, vừa để Minh Yến dìu xuống giường, vừa căn dặn.
“Quận chúa, nô tì đã hiểu rồi, sau khi ngài rửa mặt xong nô tì đi ngay!”
Minh Yến tay chân lanh lẹ, nhanh chóng bắt đầu công việc, nàng không mang theo đai lưng, tới hầu hạ không chỉ có một mình Minh Yến, mà còn có nha hoàn nàng mới tìm được Vi Sở, tiểu cô nương cũng là người nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lai-lam-sung-phi/564178/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.