Dùng xong bữa tối,rặng mây đỏ đã rút đi, tấm màn đen dần dần phủ xuống, đã đến thời gianMục Diễm hồi cung, vợ chồng Đoan vương cùng Trầm tiểu vương gia tiễn đến tận cổng lớn. Về phần Trầm Cẩn Huyên, nàng cố ý lưu lại ở chỗ này để có nhiều thời gian bồi cha mệ cùng đệ đệ, chỉ cần trở về cung truyền tinHuyên Quý tần muốn chuyên tâm dưỡng thai, thì sẽ từ chối được toàn bộnhững người đến thăm, chuyện phi tần mỗi ngày cần vào Vĩnh Yên cungthỉnh an cũng chỉ cần Mục Diễm nói một tiếng là giả quyết.
Vợchồng Đoan vương cùng Trầm tiểu vương gia chỉ nói đơn giản hai câu liềnlui qua một bên, đem không gian cùng thời gia cho Mục Diễm và Trầm CẩnHuyên.
"Bệ hạ, mỗi ngày xem tấu chương cũng không được quá muộn, phải dùng bữa đúng giờ..."
Tay của Trầm Cẩn Huyên bị Mục Diễm cầm trong bàn tay, nàng vừa nói chuyện,đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm vào lòng bàn tay hắn, trong lòng dần dầnsinh ra cảm giác không muốn xa rời, nàng đang ngước khuôn mặt xinh đẹplên nhìn kĩ vào mặt hắn, đôi môi nhỏ hồng kiều diễm khép mở thổ lộ những lời dặn dò ôn nhu nhỏ nhẹ.
Mục Diễm theo ánh mắt nhìn vào môinàng, lại nhìn về phía ánh mắt của nàng, đối với những lời căn dặn hạnchế làm việc của nàng, hắn đều không cảm thấy phiền, đều đáp ứng từngcái: "Uh, tốt..."
Phụ hoàng cùng mẫu hậu hắn đi dạo chơi Sơn Thủy ở nước Kỳ, mỗi lần đi đều mười vạn căn dặn, hiện tại nhìn bé con trướcmặt, cư nhiên loáng thoáng thấy được hình bóng của mẫu thân, Mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lai-lam-sung-phi/564147/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.