Diệp phân nghi nghe Minh Yến hồi báo cảm thấy hốt hoảng không ngớt, chínhsát là thay Cảnh Quý nhân hốt hoảng, nàng thầm nghĩ chuyện này kinhthiên động địa như thế sao bọn họ lại dám làm?
Khi nàng nhìn racung nữ kia là nam, liền biết chuyện này không thể nào tưởng được, hiệntại được sát thực, phỏng đoán khả năng là chính sát, trong thời gianngắn Diệp phân nghi không khỏi có chút mơ hồ.
Nàng cảm thấy buồn cười, lại cảm thấy đáng buồn.
Buồn cười là người kia cao cao tại thượng như thế lại bị phi tần của mìnhcho đội nón xanh, đáng buồn là người khác vứt bỏ, mà Uyển Dung hoa lạicòn coi như bảo bối tận đáy lòng. ( ý là Cảnh quý nhân thì xem thườngn9 đi ngoại tình, còn chị Uyển thì trân trọng n9 như bảo bối)
Thực sự buồn cười, thực sự đáng buồn.
Khóe miệng Diệp phân nghi không khỏi giương lên, cười đến châm chọc, sau đónàng hỏi: "Hiện tại, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"
Trầm CẩnHuyên nghĩ nghĩ, cảm thấy chuyện liên quan đến mặt mũi hoàng đế hoàngthất thì tuyệt đối không thể để cả hậu cung đều biết, vì vậy nàng chỉkhiến Minh Yến đi mời Mục Diễm qua, "Nhớ kỹ Minh Yến, em chỉ cần nói tacó chuyện rất là quan trọng muốn nói cho bệ hạ biết, tốt nhất là để chobệ hạ đi một mình, nhất định phải nhanh."
Nếu như Mục Diễm tới chậm, bọn họ làm xong xui xóa sạch chứng cứ thì làm sao? Vì vậy cần phải bắt gian tại trận.
Minh Yến lặng yên không một tiếng động li khai, ba người còn lại thì cầm tay ta ta cầm tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lai-lam-sung-phi/564138/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.