Lý thái y mạohiểm bưng chén dược tỏa khói trắng đi đến, bởi vì không tiện, chỉ có thể hướng các vị phi tần trong phòng gật đầu lấy làm cấp bậc lễ nghĩa, sauđó ông cầm chén thuốc bưng đến trước giường đưa cho Lưu hoàng hậu, lạidặn dò vài câu:" Bệnh này không thích hợp mệt nhọc, ăn uống đều phảikiêng kị" các loại món ăn kiêng thì nói cho Trầm cẩn Huyên nghe, sau đóliền mang theo hòm thuốc của mình cáo lui.
Hoàng đế bị bệnh tạiTrà Huyên các, một lúc không thể quay về Sùng Đức điện, lại muốn ở chỗnày nghỉ ngơi hai ngày, không căn dặn Huyên quý tần thì căn dặn ai?
Lí thái y cũng không biết cử chỉ vô tâm của ông lại đưa cho Trầm Cẩn Huyên không ít thù hận.
Hoàng đế cư nhiên lại bị bệnh ở Trà Huyên các, thời gian này Hoàng đế vàHuyên quý tần sẽ sống cùng nhau hay sao? Huyên quý tần này thật là làmcho các nàng cảm thấy từng trận ngột ngạt.
Bên này Di chiêu việntrong lòng oán hận, bên kia Lưu hoàng hậu một muỗng nhỏ một muỗng nhỏđút thuốc cho hoàng đế, còn lại Trầm Cẩn Huyên thì lôi kéo Diệp phânnghi lặng lẽ nói chuyện nhỏ,(diendanlequydon) trong phòng cũng coi nhưlà hài hòa.
Đợi Lưu hoàng hậu đút xong một chén dược, Mục Diễmlúc này biểu lộ ý tứ buồn ngủ. Trầm Cẩn Huyên nhìn thấy, phi thường muốn cầm chắc cơ hội nhanh chóng mời các vị mĩ nhân này trở về chỗ mình nghỉ ngơi một chút, nhưng lời muốn nói lại nghẹn ở trong cổ họng, thứ nhấtnàng hiện tại không có thân phận vị phi, thứ hai nàng cũng không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lai-lam-sung-phi/564134/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.