Nghe được tiếng kêu đột ngột trong bóng đêm yên tĩnh, thân thể Trầm CẩnHuyên cứng đờ, cảm thấy mặt tựa hồ càng nóng. Nàng nghĩ nhật định mặtcủa nàng đã hồng hồng rồi, cùng với dáng vẻ vui mừng, đại khái giống như quả táo hồng
Thật không biết hiện tại nàng còn tâm tư muốn cái này nữa không
Mục Diễm vừa đặt hai tay vào nơi tư mật của nàng, thì cũng sững sờ, cảmthấy lùi không được mà tiến cũng không xong, nhìn về phía trước, hai mắt đóng chặt của Trầm Cẩn Huyên nổi lên sắc đỏ, nàng nhẹ nhàng cắn môi bản thân, cũng là một mảng nhan sắc đỏ bừng
Ánh nến chập chờn trênngười nàng tạo thành một tầng tinh tế ôn nhu, trong Mục Diễm Trầm CẩnHuyên đẹp không thể tả. Nàng đột nhiên mở mắt, hai người nhìn nhau, nàng quẫn bách ngượng ngùng lại mạng hàm ý cười, hắn liền cảm thấy ngọn lữabốc lên khó chịu từ từ tiên tán
Mục Diễm cũng ngoéo khóe môi, sau đó rút tay ra mới đi vào bằng nữa ngón cái, lấy khăn bạch ngọc đã đượcchuẩn bị trước lau xong liền xoay người xuống giường mặc quần áo.
Trên giường Trầm cẨn Huyên liền vội vội vàng vàng cầm quân áo mặc vào, liềnmuốn xuống giường theo giúp Mục Diễm mặc quần áo, lại bị hắn lên tiếngngăn cản: "Không cần, ngươi sớm chút tạm nghỉ ngơi đi."
Trầm Cẩn Huyên không nghe theo, mặc tốt quần áo, chân liền đạp trên mặt đất,cuối đầu giúp hắn mặc quần áo, tóc dài của nàng khuynh tán, ôn nhu rơixuống trước ngực và và sau lưng, từng sợi nhẹ nhẹ thoạt nhìn vô cùngxinh đẹp
Mặc quần áo tử tế, Mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lai-lam-sung-phi/564124/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.