Nước Kì, kì nguyên mười ba năm, tháng mười tuyết bay.
Một hồi tuyết rơi đầy khắp nơi, kinh thành như hòa vào màn tuyết trắng xóa, không nhiễm một tia bụi bặm
Hoàng cung, không khí uy nghiêm lạnh lẽo đã khôi phục, phảng phất lúc trướcmáu chảy thành sông đều là người hư không, nhưng mà Trầm Cẩn Huyên biết, những thi thể này, đều là thật.
Bảy năm
Thời gian có nhiều không?
Trầm Cẩn Huyên 17 tuổi là Minh Huyên Quận Chúa của Nước Ti, lấy thân phậnhòa thân gả vào nước Kì, mục đích của nàng là mê hoặc quân chủ, lợi dụng sự sủng ái của Hoàng đế nước Kì giết chết hắn, hao tổn bảy năm, nàngrốt cuộc cũng làm xong
Năm mười ba kì nguyên, kỳ nguyên đế vong, kỳ nước đầu hàng.
Bảy năm a, Minh Huyên Quận Chúa tùy ý lớn tiếng vui cười sớm đã chết, hiệntại, thay vào đó là là danh tiếng xấu Trầm thị yêu phi
Nàng tâmđịa rắn rết, không biết giết chết bao nhiêu phi tần trong hậu cung muốncùng nàng tranh thủ tình cảm, nàng rối loạn triều cương, mị hoặc kìnguyên đế tàn sát trung thần, nàng vô nghĩa vô tình, dùng thuốc độc giết chết kì nguyên đế người đối với nàng nói gì nghe nấy không một mảnhthương tiếc
Nàng bị thế nhân khinh thường, bị người dân nước Kìcăm hận, nàng làm toàn bộ cũng là vì một người, vì người kia hùng tâmtráng khí, vì người kia nhất thống giang sơn hoàn thành mộng tưởng, vìhắn, nàng sẽ không hối tiếc
Nhưng là, đây cũng là vì cái gì?
Trầm Cẩn Huyên vén màn trướng, cặp mắt hoa đào xinh đẹp tràn đầy vẻ mịt mờvà luống cuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lai-lam-sung-phi/564120/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.