*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Diệp Nhược Giai
Gió đêm thổi loạn, hương sen theo gió bay đến, Lục Mạo đứng tựa lưng vào lan can bên hồ, cầm bình rượu uống, mỗi giây mỗi khắc đều nhớ đến vẻ mặt Mộ Khanh Hoàng khi thiêu cháy Triều Dương viện, giọt nước mắt ấy, nụ cười ấy, đều khiến hắn cảm thấy lo sợ nghi hoặc rối loạn.
Chính vào lúc này, một bóng người từ bên bờ hồ đối diện đi qua, nhờ ánh nến mờ nhạt trên cột đá ven hồ, Lục Mạo nhận ra người đó, thấy hướng người đó đi chính là con đường dẫn ra ngoại viện, nhịn không được nghĩ thầm: đã trễ thế này rồi mà Lục Cửu còn đến ngoại viện làm gì?
Ma xui quỷ khiến thế nào, hắn lặng lẽ đi theo.
Nhưng hóa ra Lục Cửu không đi đến ngoại viện, mà hắn đi ra khỏi phủ.
Bám theo Lục Cửu băng qua hai con đường, Lục Mạo thấy hắn dừng chândưới một bức tường viện, lùi về sau vài bước chạy lấy đà rồi bất chợt nhảy lên, leo tường vào trong.
Thấy Lục Cửu biến mất nơi đầu tường, Lục Mạotiến lên, đi dọc theo tường viện ra đến đằng trước, sau khoảng thời gian nửa chén trà, Lục Mạo bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn thấy một cánh cổng lớn sơn đen có gắn cái khuyên gõ cửa hình đầu thú bằng đồng (1),hai bên cổng treo đèn lồng vàng, nương theo ánh sáng hắn liền nhìn thấy hàng chữ vàng nổi bật trên tấm biển đen, viết hai chữ"Liên Viên".
(1) Hình:
Liên Viên, sân viện hồi môn của Mộ Khanh Hoàng, từng là nơi để các danh sĩ cựu triều uống rượu chè chén dịp tu hễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lai-lam-doc-phu/2173633/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.