Edit: Diệp Nhược Giai
Trong Liên Viên toàn là vườn hoa với cây cối xanh um tươi tốt, đặc biệt là vào hai mùa xuân hạ, trăm hoa đua nở, khiến người ta có cảm giác như mình đang đi trong biển hoa.
Đây là một trong những sân viện nổi tiếng ở Kim Lăng, quả là danh xứng với thực.
Mộ Khanh Hoàng đi trên một con đường nhỏ, ngẩng đầu liền nhìn thấy hoa phượng hoàng màu đỏ cam che lấp cả bầu trời, vào lúc giữa trưa là khi mặt trời nóng rực nhất, nhưng trong Liên Viên lại có bóng râm ở khắp nơi.
Mộ Khanh Hoàng gỡ đóa hoa phượng hoàng rơi trên búi tóc của mình xuống, cầm vuốt vuốt trong tay, cười nói: “Mấy ngày hè nóng nực này mà được ở Liên Viên tránh nắng thì không còn gì tốt hơn được nữa, đợi khi nào phụ thân rảnh rỗi, ta muốn mời phụ thân, mẫu phi cùng Duẫn Hoàng đến đây chơi mấy ngày."
Ngọc Loan cười, xoa xoa nhị hoa, “Mùa hè nghỉ mát ở đây đương nhiên là rất tốt, nhưng nô tỳ chỉ sợ đến mùa đông sẽ lạnh lắm.”
“không sao, ta đã đi dạo qua một vòng, phát hiện ra mùa xuân mùa hạ ở Liên Chử Bích Ba các là mát nhất, cây phượng hoàng mọc tốt cực, to cao che khuất cả bầu trời, che hết toàn bộ Liên Chử các. Mà ở đó, ngay trước cửa, cách một cái cổng tròn chính là ao sen, gió đưa hương sen tới, có thể xua tan đi những nóng nảy buồn bực trong lòng. Còn đến mùa thu đông, chúng ta cứ ở trong Bộ Bộ Liên đường, trong cả sân viện này, chỉ có ở đó là không có cây cối che khuất, đến mùa đông, ánh nắng có thể chiếu thẳng vào mái ngói trên phòng.”
“Vẫn là quận chúa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lai-lam-doc-phu/2173629/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.