Edit: Diệp Nhược Giai
Mắt thấy mặt trời dần lặn về hướng tây, thế nhưng cổng Liên Viên vẫn đóng im ỉm. Dân chúng ngồi canh ngoài cửa đã hơn nửa ngày, phơi nắng đến mức cả người toàn là nhiệt khí, tiếng nghị luận cũng càng lúc càng lớn hơn, nhưng lại không một ai dám nhảy ra gây náo động.
không lâu sau, có hai đội cấm vệ quân đi tới mở đường, đứng thành hai hàng, cầm trường thương trong tay, ngăn quần chúng ở đằng sau.
Lúc này, cổng Liên Viên cũng được mở ra, một người ăn mặc nhìn như quản sự cung kính đứng chờ ở một bên, hai tay chắp trước bụng.
Đây là Thánh thượng muốn giá lâm phải không?!
Trong nháy mắt cả con đường lặng ngắt như tờ.
Ai ngờ đâu, người đến cũng chả phải là Thánh thượng gì, mà là mấy lão nhân cùng trưởng sương phường trong kinh đô, ai nấy đều có danh vọng đức hạnh trong sương phường, được người người tôn trọng, là người chính phái. Mỗi một vị lão nhân đều mang theo lão thê nhà mình, lão thê của ai qua đời thì ấn theo quy tắc, mang theo con dâu trưởng.
Dân chúng quỳ gối hai bên đường đều ngẩng đầu lên hóng chuyện, có người nho nhỏ nói thầm: “Ai da, phường trưởng phường chúng ta kìa.”
"Ồ, kia không phải là lão nhân phường chúng ta sao?"
Sau khi mấy lão nhân này yên tĩnh quy củ đi vào trong Liên Viên, lại có ba chiếc xe ngựa mộc mạc chạy tới. Xe ngựa đi đến đầu đường thì dừng lại, sau đó có ba cặp vợ chồng từ trên xe bước xuống. Nam mặc quan phục, nữ mặc cáo mệnh phục, nam uy nghiêm có khí chất, nữ đoan trang quý khí.
Trong số dân chúng đang quỳ nơi đó cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lai-lam-doc-phu/2173619/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.