Edit: Diệp Nhược Giai
Đối với toàn bộ mọi người trong Trường Ninh Hầu phủ mà nói, tân nương tử Triều Dương quận chúa thực sự không được tính là mới, chẳng qua uy thế của Triều Dương quận chúa trong lòng nhóm nô bộc tỳ nữ nay đã nặng hơn xưa. Đùa à, đây chính là người đã giết chết bố mẹ chồng trước, khiến cho chồng trước thân bại danh liệt đấy.
đi trên con đường dẫn tới Thụy Phúc đường, cảm nhận được nhóm người hầu nơm nớp lo sợ, cung kính cẩn thận, Mộ Khanh Hoàng cười một cái, mặt mũi tràn đầy vẻ thản nhiên.
Lục Cửu như biết rõ vì sao nàng cười nên cũng cười theo, "Tiểu Phượng Hoàng, nàng yên tâm đi, ta tuyệt đối sẽ không trở thành Lục Mạo thứ hai, nàng đừng nghĩ đến chuyện giết ta.”
Mộ Khanh Hoàng liếc hắn một cái, "Sao, sợ à?”
"không phải sợ, mà là ta biết rõ ta tuyệt đối không nỡ để nàng phải trải qua chuyện như vậy lần nữa. Tiểu Phượng Hoàng, có ta ở đây, nàng chỉ cần thoải mái làm những chuyện nàng muốn thôi.” Dưới ống tay áo, Lục Cửu lén lút nắm lấy tay Mộ Khanh Hoàng, nụ cười tươi rói như ánh mặt trời.
Cảm giác chua xót trong lòng vì nụ cười này của hắn mà chợt tan biến hết, Mộ Khanh Hoàng nhéo nhéo tay Lục Cửu, đôi mắt phượng của Lục Cửu càng sáng ngời, không để ý đám người hầu đi qua đi lại, một tay ôm lấy Mộ Khanh Hoàng, "đi thôi."
Mộ Khanh Hoàng hơi kinh ngạc một chút rồi mặc kệ, hai tay đặt trên bụng, ngước mắt nhìn hắn, nhìn gương mặt khuynh thành tỏa sáng trong nắng mai của hắn.
Cơ thể nàng mảnh mai nhỏ nhắn, nằm gọn trong lồng ngực hắn, hai mái đầu từ từ tựa gần vào nhau.
Lục Cửu cười ha ha, ôm lấy Mộ Khanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lai-lam-doc-phu/2173586/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.