Mắt Lục Vương Hy trợn to nhìn về phía nàng,nàng nói vậy có nghĩa là sao chứ, hắn hoang mang hỏi:
"Vì sao công chúa lại nhắc đến chuyện này, ai ai là người đã hại ta chứ ".
Thiên Ninh cười lạnh lùng đến gần và nói:
"Trách ngươi chỉ biết hại người, Kiều Kiều vì sao mà chết thảm, trước khi chết nàng ấy có biết bao oán hận ngươi, ngươi hai chết người nhà của nàng ấy, lừa gạt tình cảm của nàng ấy bao nhiêu năm đã bao giờ ngươi cảm nhận được nỗi uất hận của nàng ấy trước khi chết không.
Ngươi đã từng nói ngươi chỉ mượn miếng hổ phù đó để dọa mấy đệ đệ của ngươi mà thôi nhưng ai ngờ hóa ra là không phải như thế, ngươi đã lập mưu từ trước.
Một miếng hổ phù không có giá trị mà dẫn đến có bao nhiêu oan hồn ngã xuống, đây là cái giá mà ngươi phải trả, bọn họ đang chờ ngươi xuống để trả nợ máu đấy ".
Rồi Kiều Thiên Ninh lạnh lùng rời đi, tư thế vô cùng thư thái, thật ra kể từ sau khi nàng nhận lại phụ mẫu thì mối thù của nàng đã buông bỏ được phần nửa, nỗi uất hận không sâu như trước nên chính vì thế nàng mới cảm thấy nói ra thật nhẹ nhõm ".
Nàng đi rồi mà hắn còn ngồi bàng hoàng trên ghế hắn lẩm nhẩm:
"Nàng là ai vì sao chuyện giữa hắn và Kiều Kiều nàng lại biết, chuyện hắn lừa nàng lấy hổ phù là chuyện bí mật của hai người vì sao nàng là công chúa Nam Sở quốc lại biết được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-kieu-thien-ninh/3492378/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.