Khi miếng hổ phù được đưa ra mọi người đều giật mình ngước nhìn, đó không phải là hổ phù có thể ra lệnh được cho ba quân hay sao.
Nó đã mất tích sau khi Kiều tướng quân gặp nạn sao bây giờ lại ở trong tay Lục Vương gia.
Hoa tể tướng không cam lòng, nữ nhi của ông vừa mới được sắc phong nếu thái tử bị phế không phải nữ nhi của ông sẽ hết ho vọng hay sao.
Ông ta tiến lên rồi nói:
"Hổ phù này là của Kiều tướng quân, nay ông ấy đã chết mà lại rơi vào trong tay của Lục Vương gia không phải ý muốn đoạt quyền hay sao chứ ".
Lục Thân Vương nghe thấy vậy thì cười lớn:
"Hoa Gia Tử ơi là Hoa Gia Tử ông già rồi nên tinh thần lú lẫn, ăn nói hàm hồ hay sao, đoạt quyền ông quá coi trọng Viễn nhi nhà ta đó, hai tay dâng lên chắc gì nhi tử nhà ta đã cần ".
Lời nói của Lục Thân Vương khiến cho bá quan phì cười còn Hoa tể tướng thì xấu hổ, ông ta lên tiếng:
"Vậy Lục Thân Vương hãy giải thích lý do vì sao Lục Vương gia lại có trong tay hổ phù của người chết đi ".
Lục Minh Viễn lúc này mới cười lớn:
"Người chết, ý tể tướng nói là ai chứ, người đâu mời Kiều đại tướng quân và Kiều phu nhân lên điện ".
Toàn bộ văn võ bá quan đều ngạc nhiên, còn hoàng thượng và thái tử thì cảm thấy thất thố trong lòng.
Hai phu thê Kiều Lực Thái bằng xương bằng thịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-kieu-thien-ninh/3477531/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.