Nô tỳ nghe lệnh định đi nhưng lại bị Hắc Đại giữ lại và nói:
"Muội muội ta không phải ăn mày cần số bạc nhỏ đấy của muội làm gì, ta cần mười vạn ngân phiếu, lần này lần cuối ta sẽ không làm phiền đến muội nữa đâu ".
Nhu Nhi há hốc mồm như không tin vào tai mình, nàng giật mình hỏi:
“Huynh nói cái gì, huynh muốn bao nhiêu cơ?”.
Hắc Đại cười hì hì nói:
"Là mười vạn lạng bạc, ta cần số tiền đấy nếu trong vòng ba ngày không có bọn chúng sẽ giết ta mất ".
Nhu Nhi tức giận quát:
"Huynh nói là ăn cướp luôn đi chứ muội làm gì có bằng đấy tiền, mười vạn ngân phiếu huynh nghĩ là con số nhỏ hay sao, huynh cũng mơ tưởng thật hay, muội không có huynh đi về đi lần này muội cũng bó tay không giúp được huynh rồi ".
Hắc Đại thấy nàng ta đổi giọng như thế thì liền nói:
"Lần này muội muốn đứng ngoài e cũng khó, bọn chúng biết cả muội, nếu bọn chúng không có tiền thì sẽ bắt mẫu thân và muội để gán nợ ".
Nhu Nhi cười nắc nẻ nói:
"Bọn chúng là cái thá gì kia chứ, có biết phu quân muội là ai hay không, để muội xem chúng đột nhập vào phủ như thế nào, tốt nhất huynh tránh đi một thời gian, bọn chúng tìm không thấy sẽ không sao đâu ".
Hắc Đại nghe lời muội muội nói cũng thấy có lý, tên Hạo Nhiên kia không phải người kinh thành, trước sau cũng phải rời đi bây giờ hắn chỉ cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-kieu-thien-ninh/3477011/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.