Hoa Gia Tử lim dim mắt nói:
“Con không phải lo, ta đã có cách của ta, con trước mắt cứ trấn an tam công trước đã đừng để nó làm ra chuyện xấu mặt nữa, còn phía nữ nhi của Hầu phủ thì xoa dịu trước đi, thế lực của Hầu phủ chúng ta vẫn cần đến”.
Lúc này ánh mắt của Hoa Gia Tử lóe lên một sự âm hiểm, một mưu kế được từ từ hình thành.
Hoa Vinh Hạo như hiểu ý của phụ thân hắn vội vàng nói:
"Con hiểu rồi, con sẽ làm theo lời phụ thân dặn dò ".
Hoa Gia Tử mỉm cười rồi quay đầu chuẩn bị vào cung, chuyện xấu trong nhà bị đồn đại ra ngoài thì ít nhất ông ta cũng phải được lợi ích gì chứ.
Hoa Vinh Hạo trở lại phòng mà cảm thấy vô cùng phiền lòng, từ trước đến giờ hắn đã vô cùng không ưa thích gì vị tam công chúa này rồi.
Đẹp thì có đẹp nhưng tính cách hung dữ, tự cao tự đại đâu bằng một phần nhỏ của Uyển nhi chứ, bây giờ lại bị tàn phế một chân.
Phụ thân bảo hắn phải trấn an nàng ta thật sự là làm khó hắn mà, khuôn mặt đẹp mà chân bị phế thì có khác gì dị dạng đâu cơ chứ.
Lần này hắn bị hoàng hậu và thái tử chơi cho một vố đau rồi.
Lại nói đến ngày hôm thành hôn, Lục Minh Viễn đã thành công trong ứng ngoài hợp với hoàng cung cứu thoát Kiều Diệp Thư ra ngoài.
Lúc nhìn thấy nàng ta ám vệ còn mãi mới nhận diện được, nàng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-kieu-thien-ninh/3472174/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.