Minh Viễn cười nói:
"Thôi chuyện triều chính để sau, nàng lại đây ta cho nàng xem cái này ".
Thiên Ninh liền nhẹ bước đến gần hỏi:
“Có chuyện gì thú vị sao?”.
Minh Viễn lắc đầu cười rồi đưa cho nàng xem, Thiên Ninh cầm lấy và khá là giật mình, nàng vui mừng vội hỏi:
"Chàng lấy được nó lúc nào vậy, thật là quá tốt có nó thì chuyện nghĩa phụ bị buộc thông đồng với địch sẽ có nhiều người tin hơn ".
Minh Viễn gật đầu nói:
"Cái này ta đã mất khá nhiều thời gian để tìm được trong phủ thái tử bây giờ có lẽ cần thêm một số chứng cớ khác như thế sẽ chắc chắn hơn ".
Thiên Ninh suy nghĩ một lúc rồi nói:
"Có lẽ thiếp đã biết ai là người đứng ra làm nhân chứng tốt nhất rồi, e rằng bây giờ nàng ta cũng đã khá thê thảm, nhưng bây giờ cứu nàng ta ra khỏi cung bằng cách nào bây giờ. "
Minh Viễn không hiểu hỏi lại:
"Người mà nàng nói là ai, nếu là nhốt trong hoàng cung mà không phải thận hình ty thì ta có cách cứu được ".
Thiên Ninh vui mừng nói:
"Thiếp cũng không rõ nhốt ở nơi nào nhưng chắc chắn không phải thận hình ty, với tính cách ngang tàng và hống hách của tam công chúa thì có lẽ là nhốt tại nơi nàng ta ở thôi ".
Minh Viễn ngờ ngợ hỏi:
" Tam công chúa, ý nàng muốn nói là …".
Thiên Ninh gật đầu đáp:
"Người mà thiếp muốn nói đến chính là ái thiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-kieu-thien-ninh/3463577/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.