Lục Minh Viễn và Lâm Thiên Bá nhìn thấy liền bối rối, Minh Viễn nhẹ nhàng cầm lấy tay nàng, lúc này Thiên Ninh mới bình tĩnh lấy lại được cảm xúc của mình.
Kiều Lực Thái nhìn nàng hồi lâu, có một cảm giác vô cùng quen thuộc khiến cho ông không sao hình dụg nổi.
Xúc động qua đi, Thiên Ninh liền cúi đầu hành lễ rồi trở lại đứng phía sau phu quân, nhìn thấy phụ thân còn khỏe mạnh là nàng đã mãn nguyện lắm rồi.
Mọi người cùng ngồi xuống quây quần nói chuyện, thì ra là phu thê Lục Minh Triết chậm trễ về kinh là vì bảo vệ sự an toàn của ba người.
Kể ra cũng dài, Kiều Lực Thái và phu nhân sau khi rời khỏi vùng biển kia, vì bôn va dọc đường và u uất vì thương con nên phu nhân của Kiều tướng quân đã bị bệnh rất nghiêm trọng.
Ông đã mời rất nhiều lang trung và đại phu nhưng ai cũng lắc đầu khiến ông vô cùng tuyệt vọng, nữ nhi đã chết thảm, bây giờ mà thê tử cũng sảy ra chuyện chắc ông không sông nổi mất.
Đột nhiên ông nhớ tới người bạn năm xưa là Lâm Thiên Bá, ông ấy được mệnh danh là thần y chắc chắn sẽ chữa khỏi bệnh cho thê tử.
Thế là bượt qua bao nhiêu gian nan vất vả ông cùng phu nhân cũng đến được Nam Sở quốc và tìm được chùa Phật Quang.
Cũng may Lâm Thiên Bá thời gian này lại có mặt ở trên núi chính vì thế nên Kiều phu nhân mới được chữa trị.
Tuy nhiên dù ông là thần y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-kieu-thien-ninh/3458980/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.