- Vấn đề này thật sự phải thận trọng.
Thẩm Lâu dừng lại:
- Có rất nhiều người nhìn thì giống nhau đấy, nhưng lại không phải là người thân.
- Đúng vậy. Cho nên tớ không thể chỉ dựa vào việc giống nhau mà kết luận, tớ còn muốn điều tra thêm sau đó mới có thể kết luận.
Lãnh Dịch Minh điều chỉnh lại cảm xúc, vỗ vỗ vai Thẩm Lâu, nghiêm túc nói:
- Nhưng mà cho dù tớ cùng anh em Hạ Mộng không phải là người thân đi nữa thì cậu cũng phải cố gắng giúp họ.
Thẩm Lâu đánh cùi chỏ hắn một cái:
- Khốn kiếp,cậu biết tớ nhiều năm như vậy mà còn không hiểu tớ? Đã khi nào tớ không làm hết sức mình chưa?
Lãnh Dịch Minh xoa chỗ bị ăn đau, mỉm cười, hắn biết Thẩm Lâu rất nghiêm túc lại kiên trì với công việc, hắn có một loại kiên định có thể địch lại với mọi thứ, nói thẳng là cứng đầu, nếu không mấy năm trước hắn đã giống như người khác mắt nhắm mắt mở nhìn cảnh xã hội giả dối, chứ không phải là phơi bày chuyện hối lộ ra trước mắt mọi người, nhưng sự tình không giống nhau, cho nên hắn không thể không nói thêm vài lời.
Vẻ mặt của Thẩm Lâu cũng trở nên nghiêm túc, hắn trịnh trọng nói:
- Tuy nhiên, cho dù tớ không đề cập đến tên của Hạ Mộng và những người khác trên đó, nhưng tớ phải nói thật để cậu hiểu rõ tình hình hiện tại, có rất ít tờ báo dám đăng loại tin này, vì tất cả đều có ảnh hưởng rất lớn, bản thảo của tớ có thể đưa lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-khong-gian-van-may-ngot-ngao/756614/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.