Hạ Mộng kinh ngạc trợn to mắt:
- Cô ta điên rồi? Không thể nào.
Phản ứng đầu tiên khi cô nghe được chuyện này đó là giả. Nói không chừng đó có thể là mánh khóe của cậu Tần Văn Văn hòng giúp cô ta thoát tội. (Edit: Tiểu Bất Hối, TieubathoiTN)
Lúc đó khi Tiết Minh Nguyệt nghe chuyện này, phản ứng của bà cũng giống như con gái vậy.
- Không ai biết được, ngày đó mẹ và cô con đến đồn công an hỏi thăm, thì nghe người ta nói Tần Văn Văn cắn cổ tay chảy máu, còn muốn cắn người khác, bây giờ cô ta còn đang phải ở bệnh viện. (Edit: Tiểu Bất Hối, TieubathoiTN)
Hạ Mộng dù có nằm mơ cũng không thể tưởng được, Tần văn văn có thể làm ra chuyện như vậy. Nghĩ đến cảnh đó thôi cô cũng cảm thấy kinh khủng, không thể tin được.
- Chẳng lẽ cô ta thật sự điên rồi? (Edit: Tiểu Bất Hối, TieubathoiTN)
Hạ Tiêu đang ở trong phòng nghe thấy hai người ở phòng bếp nói chuyện, cũng giật mình đẩy cửa ra lớn tiếng hỏi:
- Ai điên rồi? Tần Văn Văn sao?
Hạ Mộng nhìn Hạ Tiêu gật đầu:
- Đúng vậy.
Vẻ mặt Hạ Tiêu đầy khó tin, hắn nghi ngờ nói:
- Người như cô ta có thể điên sao? Chắc chắn là cố ý.(Edit: Tiểu Bất Hối, TieubathoiTN)
Thẩm Lâu và Lãnh Dịch Minh biết Tần Văn Văn là người đã mạo danh Hạ Mộng vào đại học, hai người đối với người này cũng ôm thái độ hoài nghi.
Trong bệnh viện, Tần Văn Văn đang nằm trên giường, hai mắt nhắm chặt, sắc mặt tái nhợt, môi không chút máu, cổ tay còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-khong-gian-van-may-ngot-ngao/756612/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.