Tiết Minh Nguyệt thật hận Tần Văn Văn. Nếu bây giờ bà có một con dao trong tay, có lẽ sẽ không kiềm chế được mà đâm chết cô ta.
- Giả mạo con gái thôi thì thôi đi, nhưng mày lại còn dám tìm người hại con bé, đồ tiện nhân xấu xa, sao ông trời không giáng xuống đạo sét đánh chết mày đi.
Tần Văn Văn đoán được sau khi mẹ của Hạ Mộng biết chuyện nhất định sẽ động thủ đánh người, nhưng cô ta không ngờ lại đánh mạnh như vậy, đầu óc kêu ong ong, trên môi còn có mùi tanh, chắc là chảy máu.
Cô ta phun một ngụm nước bọt dính máu xuống đất.
Tần Nghĩa Xương tức giận muốn hộc máu đi lên che chở Tần Văn Văn, bản thân ông ta có thể bị đánh, nhưng không thể chịu được việc con gái bị người khác đánh.
- Đồng chí, hai người mặc kệ sao?
Một trong hai người mặc đồng phục nói với Tiết Minh Nguyệt:
- Cô à, không thể đánh nữa. Bây giờ chúng tôi phải đưa người về điều tra, cô cũng muốn vụ án của con gái nhanh chóng được điều tra đúng không?
Tiết Minh Nguyệt cũng hiểu được nếu tiếp tục đánh sẽ làm khó người ta, đành vừa khóc vừa gật đầu nói:
- Tôi cũng muốn nhanh chóng điều tra ra, làm phiền hai người, tôi thay con gái cảm ơn mọi người.
Hạ Hồng Anh đang đỡ Tiết Minh Nguyệt, cả người đang run rẩy, cũng nói lời cảm ơn.
- Không cần khách khí, đây là những gì chúng tôi nên làm.
Chờ đối mặt với cha con nhà họ Tần lần nữa, người đàn ông lập tức trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-khong-gian-van-may-ngot-ngao/756601/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.