Lãnh Dịch Minh vừa vui vẻ ngâm nga vừa bước vào nhà.
Mẹ hắn Sở Thanh Nhã đang ngồi đan áo len trên ghế sô pha, tò mò hỏi:
- Làm sao vậy, nhìn vui vẻ thế?
Lãnh Dịch Minh vờ thần bí nói:
- Bí mật!
Sở Thanh Nhã cười lắc đầu.
Chờ người làm trong nhà chuẩn bị xong cơm, Sở Thanh Nhã tự mình đi kêu con thứ trai xuống.
- Ăn cơm thôi, ba con hôm nay buổi tối lại không về, chỉ có hai chúng ta.
Lãnh Dịch Minh đang xử lý bức ảnh, hắn đã quen với việc này từ lâu.
- Vậy mẹ ăn trước đi, con làm xong rồi ăn.
Sở Thanh Nhã không nhịn được đi vào phòng:
- Ăn xong rồi làm, lát nữa cơm canh nguội rồi.
- Nó sắp xong rồi, một chút thôi.
Lãnh Dịch Minh nói mà không ngẩng đầu lên.
Sở Thanh Nhã miễn cưỡng đi tới bàn làm việc, cầm những tấm ảnh đã rửa sạch lên, lật xem một cách thản nhiên. Khi bà nhìn thấy một đôi nam nữ trẻ tuổi trên tấm ảnh, ánh mắt liền dừng lại ở cô gái.
- Này, cô gái trong bức ảnh này là ai vậy? Trông rất xinh.
Lãnh Dịch Minh ngẩng đầu nhìn mẹ:
- Mấy ngày trước con tình cờ gặp họ ở Tử Cấm Thành, bên cạnh là anh trai cô ấy.
Sở Thanh Nhã lại nhìn kỹ lại nó.
- Cô gái này có chút giống bà ngoại của con.
Lãnh Dịch Minh ngay lập tức dừng lại công việc đang làm khi nghe thấy mẹ hắn nói lời đó, ngồi thẳng dậy nói:
- Thật vậy sao? Bà ngoại có quá ít ảnh, con thậm chí không nhớ được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-khong-gian-van-may-ngot-ngao/756597/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.