Vừa nghe Tiết Minh Nguyệt muốn đoạn tuyệt quan hệ với bọn họ, biểu tình Hồ Bảo Quân trở nên dữ tợn chửi ầm lên:
- Mày cái đồ Tang Môn tinh, việc này mày nói không thể tính được,, bọn chúng là con trai con gái của lão đại nhà tao, đời này cũng không thể thay đổi được, tao cũng là bà nội ruột của nó, vĩnh viễn……
Hạ Mộng ánh mắt hung ác, cười lạnh đánh gãy lời của bà ta:
- Chuyện này, mẹ tôi nói liền tính! Từ hôm nay, từ giờ phút này trở đi nhà chúng ta cùng nhà họ Hạ các người ân đoạn nghĩa tuyệt, về sau một chút cũng không có quan hệ! Bà cũng đừng mơ tưởng lại lợi dụng chúng ta lấy chỗ tốt! Còn có nhà họ Tần bên kia, cũng không cần nằm mơ, chút chúng ta liền tới nói bọn họ biết!
Hồ Bảo Quân vô lực ngã ngồi dưới đất vỗ đùi kêu khóc:
- Ông trời ơi, người mau nhìn xem đi, có người không nhận người thân này a! Lão đại a, con ở nơi chín suối có linh, mau mau lên mà nhìn xem đi, nhìn xem vợ con, con gái con đối với bà già ta ra sao?
Hạ Hồng Anh đối mặt với cục diện như vậy, cũng không biết nên xử lý như thế nào. Nếu khuyên bảo chị dâu cùng Hạ Mộng thì lại có cảm giác bà ta vừa làm chuyện trái với lương tâm, thẹn với hai người. Giơ tay muốn kéo mẹ lại, kết quả lại không có sức lực lớn như vậy. m thanh khóc nháo không nhỏ, cho dù là vào mùa đông trong phòng có đóng đinh cố định màng nhựa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-khong-gian-van-may-ngot-ngao/756567/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.