Buổi sáng ngày hôm sau, Hạ Mộng tới trước nhà ngoại của Thẩm Vãn Hà tìm cô, sau đó hai người cùng đi tới nhà Tần Văn Văn.
Bố mẹ của Tần Văn Văn đều đi làm ở kho lương thực, mẹ thì làm ở nhà ăn đơn vị, nhà cậu ta ở phía sau kho lương thực.
Khi hai người đến nơi, cửa lớn khép hờ.
Hạ Mộng nhìn phiến cửa gỗ loang lổ kia tâm tình có chút phức tạp. Kỳ thật, cô tới nhà Tần Văn Văn cũng không nhiều. Trước đây, Tần Văn Văn thường xuyên đi nhà cô, có đôi khi mẹ cô nhiệt tình hiếu khách sẽ mời cậu ta ở lại ăn cơm.
- Phỏng chừng là cậu ta ở nhà đó.
- Vậy chúng ta liền trực tiếp tiến vào đi.
Thẩm Vãn Hà nói xong liền đẩy cửa mà vào.
Chờ hai người vào sân sau, còn chưa có đi đến phòng ở gần đó, liền có người đẩy cửa đi ra.
Tần Văn Văn không nghĩ tới trong sân lại có hai người, trong đó còn có còn có người mà cô ta không muốn nhìn thấy nhất Hạ Mộng. Trong nháy mắt trên mặt hiện lên hoảng loạn, sau đó lập được thay thế bằng gương mặt tươi cười:
- Hai người các cậu như thế nào tới đây?
Hạ Mộng vốn dĩ chính là ôm mục đích thử Tần Văn Văn mà tới, bởi vậy từ lúc nhìn thấy kia cô liền chặt chẽ chú ý biến hóa của cô ta, cho nên liền có thể nhìn thấy được tất cả biểu tình biến hóa dù là rất nhỏ đều thấy được. Trong lòng cô không khỏi càng thêm chắc chắn, Tần Văn Văn nhất định làm việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-khong-gian-van-may-ngot-ngao/756553/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.