Tân Kính Dương cười nhếch mép khiêu khích nhìn Tân Kiệt.
Tân Kiệt chỉ còn biết trưng ra khuôn mặt tức giận bất lực. Ông giờ đã không thể sinh một đứa con nào nữa đành chịu.
" Bà đưa nó về phòng lo vết thương đi, xua tay ra dấu. "
Mẹ Tân Kính Dương dìu con mình đi, khuất khỏi phòng....
[....]
#
#
Ngọc Đan tản bộ trên đường, vui vẻ hít sáo. Cô dễ gì được sống lại một kiếp nên cô phải tận hưởng, sửa đổi tính tình. Lần này cô tự đi bộ không sai biểu tài xế chở mình đi bằng xe riêng nữa.
Một chiếc xe bỗng thắng gấp, xém xíu quẹt trúng cô, làm cô hết hồn hoán tính té sấp mặt. Tức tối trong lòng cô ngồi dậy định bụng mắng cho người lái xe một trận cho đã cái nư.
Ngọc Đan quay lại chưa kịp làm gì, thì bị sốc hẳn lên vai một người đàn ông cao lớn. Cô dãy dụa đấm vào lưng người đàn ông cao lớn . Ủa cao quá, độ cao này giống như lần đó. Cảnh tượng lần đầu gặp Giang Thừa Tuyên hiện lên trong đầu cô.
" Này bỏ tôi xuống" .
Chợt cô nhận ra mùi hương nước hoa nam tính trên người đàn ông này rất quen.
" Mùi hương này, không lẽ?."
Giang Thừa Tuyên quăng mạnh Ngọc Đan xuống băng ghế sau. Anh ta đứng nửa trong nửa ngoài xe, nhếch mép vừa nói tay vừa sờ vào bờ má ửng hồng của cô.
" Nhận ra mùi của chồng em rồi à?, không tệ nhỉ vợ biết mùi hương đặc biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-hon-uoc-voi-tong-tai-ac-ma/2829870/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.