Khung cảnh cách hoa hướng dương buổi sớm mai rất thơ mộng. Gió thổi luồn qua từng chân tơ kẻ tóc của một chàng trai đang đứng tựa lưng ở một góc cây cổ thụ to bên bờ sông. Hai tay bỏ trong túi quần âu, Anh mặc áo sơ mi màu tím, đôi mắt nhìn xa xâm trong ngóng điều gì đó.
' Tân Kính Dương, em đến rồi nè!".
Tân Kính Dương lòng không kiềm được xúc động, khoé mắt đã ước lệ. Anh đã chờ cô khá lâu, từ khi gọi cho Ngọc Đan, thì anh đã chờ ở đây bốn tiếng đồng hồ hơn, lòng anh nghĩ có lẽ cô thật sự sẽ không đến. lúc anh đã nhấc chân muốn rời đi thì đã thấy Ngọc Đan đứng trước mặt khá gần, khoảng cách đủ để đôi bàn tay anh ôm trọn cô vào lòng. Ngọc Đan bất ngờ trước cái ôm thật chặt của Tân Kính Dương. Cô vội vàng đẩy anh ra. Trước mặt cô hôm nay là một chàng trai gầy gò hốc hác, có lẽ anh đã ốm đi khá nhiều, Đôi mắt khá là u buồn. Cô và anh đã không gặp nhau khá lâu từ lần ở quán kem.
Tân Kính Dương xoa đầu Ngọc Đan kéo cô ngồi xuống nền cỏ tựa vào gốc thân cây to, thân cây đi che lấp hai con người nhỏ bé. Cả hai điều nhìn xa xâm ra hồ to.
" Ngọc Đan, anh tưởng em sẽ không đến, anh đã chờ em từ khi gọi cho em đấy ? " .
" Hả?, sao anh khờ Vậy?" Ngọc Đan đang nhìn xa xâm, quay lại nhìn góc cạnh khuôn mặt của anh vẫn nhìn xa xâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-hon-uoc-voi-tong-tai-ac-ma/2829826/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.