Biệt Thự riêng của Giang Thừa Tuyên.
16 giờ chiều.
( Đã 3 ngày mình bị Giang Thừa Tuyên hành hạ thể xác lẫn tinh thần rồi sao?. Thật sự mình dậy không nổi).
Ngọc Đan nằm trên giường người đầy nhưng vết đỏ của dấu hôn. Cô chỉ đắp một chiếc chăn trên cơ thể khoả thân.
" Cạch" tiếng xoay nắm cửa bước vào." bộp, ."bộp"
Ngọc Đan nghe thấy tiếng động, nhưng cô nằm im, đôi mắt vô hồn, tâm trí không quan tâm là chuyện gì đang diễn ra nữa.
Giang Thừa Tuyên cầm chén cháo nóng bước lại.
" Cô tỉnh rồi à?, ăn tý cháo đi cho lại sức?"
Giang Thừa Tuyên thấy cô không nhìn, không quan tâm, anh chao mày tay nhẹ nhàng đặt chén cháo lên tủ đầu giường.
Giang Thừa Tuyên chuyển từ sắc mặt ôn nhu sang sắc lạnh. Choàng cách tay to khoẻ đỡ lưng Ngọc Đan dựa vào lồng ngực mình. Một tay bưng chén cháo, một tay đút muỗng cháo vào miệng cô , bờ môi đã khô khốc của Ngọc Đan. Khuôn mặt hốc hác, không hiện diện sức sống gì.
" Cô mở miệng ra?" giọng gằng hơi trầm, muỗng cháo cô cạy hàm răng không hợp tác của cô bất thành. Mặt Giang Thừa Tuyên tối sầm, bắt đầu cơn thịnh nộ đang chực chờ bùng phát.
Giang Thừa Tuyên trước giờ ra lệnh ai cũng không dám cãi, dám chống đối anh ta cả?.
" Khi nào anh mới thả tôi?". Ngọc Đan giọng nói yếu ớt, đôi mắt nhìn xa xâm.
" Cô thật sự muốn rời khỏi tôi vậy sao?".
" Tôi đã trả đủ cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-hon-uoc-voi-tong-tai-ac-ma/2829796/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.