" Giang Thừa Tuyên đây gọi là bắt cóc đấy! "
Ngọc Đan ngồi dậy trước mắt cô là hình dáng người đàn ông mà cô nghĩ là đã quên lâu rồi!
Ngọc Đan nhìn đồng hồ trên tường đã điểm 20 giờ đêm. Cô nhớ lại lúc cô ra khỏi Tập đoàn Khiết Thị là 4 giờ chiều mà!. Cô có gặp anh Nam Phong uống nước nói chuyện mà bỗng thấy choáng. Giờ tỉnh lại là căn phòng ám ảnh trước ngày cưới của Ngọc Đan. Nơi mà cô mất đi sự trong trắng. Khung cảnh trước mắt càng gợi thêm ám ảnh cho cô.
Giang Thừa Tuyên hai tay bỏ trong túi quần âu chậm rãi từng bước lại gần cong người sống mũi cao thẳng tấp của anh chạm nhẹ vào chóp mũi nhỏ của cô, cà qua lại vài cái. Ngọc Đan ngồi trên giường đơ người. Anh nhếch mép ám muôi, môi anh chạm hẳn lên bờ môi chúm chím ngọt liệm của cô.
Anh đứng thẳng dỏng dạt nói. " Tôi là chồng cô đấy!, tôi đưa vợ về nhà thôi?".
Ngọc Đan đứng dậy đi thẳng ra cửa, mặc kệ những lời nói đầy tính khiêu khích của anh. Trong lòng cô hiện tại không muốn hình bóng Giang Thừa Tuyên hiện diện trong đầu cô nữa.
Giang Thừa Tuyên không nếu cô lại mà lại để cô đi thoải mái luôn. Ngọc Đan mở cửa, ngoái đầu lại xem thì thật lạ Giang Thừa Tuyên còn không thèm nhìn ra hướng cô, mà anh ta ung dung hai tay khoanh trên ngực nằm chéo chân trên giường, mắt nhắm nghiền rất thoải mái y như là đang chìm vào giấc ngủ sâu vậy.
Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-hon-uoc-voi-tong-tai-ac-ma/2829791/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.