Sau khi Tân Kính Dương rời khỏi biệt thự. Ngọc Đan sau khi ăn sáng xong thấy khá buồn chán nên ra sân ngồi hóng gió. Khung cảnh sân vườn rất thơ mộng.
Ngọc Đan mãi mê dùng những ngón tay nhỏ trêu đùa những bông hoa hồng trên bàn thì cô bỗng cảm thấy lạnh lạnh sau gáy, nghe cả tiếng giống bước chân đi nhẹ tránh bị phát hiện vậy, tiếng " chẹp.. chẹp" càng ngày càng rõ. Giờ thêm mùi hương nam tính đặt biệt. Cô nói lí nhí. " Chết tiệt không phải là tên ác ma đó chứ? "
Bỗng eo cô nóng lên, lưng cũng cảm nhận hơi nóng, mùi hương nước hoa sọc rõ vào mũi cô.
Đúng, chính xác là Giang Thừa Tuyên đang ôm chằm lấy cô từ phía sau. Đôi cánh tay to lớn siết chặt thân hình nhỏ bé của cô.
Cằm anh ta gác lên bờ vai nhỏ bé của cô, thổi hơi vào tai cô. " Vợ yêu em gọi chồng cũ là ác ma sao?!"
Ngọc Đan hết hồn, không ngờ Giang Thừa Tuyên còn dám mặt dày đến tận biệt thự này.
Ngọc Đan vội gỡ hai tay bàn tay anh ra xoay người tuột khỏi người anh ta. Cô giữ khoảng cách đủ an toàn. Đảo mắt quan sát từ chân lên đầu anh, thì khá lạ, Anh ta chỉ mặc đơn giản ảo sơ mi đen dài tay và quần âu đen, tóc không vuốt keo mái mà để tự nhiên che đôi lông mày mũi kiếm. Tổng thể nhìn rất thư sinh, cuốn hút người nhìn.
" Anh tại sao lại đến đây?"
" Chồng đến thăm vợ!".
" Mặt dày!"
Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-hon-uoc-voi-tong-tai-ac-ma/2829787/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.