Giang Thừa Tuyên ngại đưa tay gải gải cổ, nét mặt như trẻ con. " Hôn em có một cái. Em tát một cái anh tương tư tới giờ luôn!".
" Hôn ước cũng ra đời từ bước ảnh này đấy!".
Ngọc Đan bụm miệng cười, không thể tin được vốn dĩ cô đã gặp anh từ bé.
" Em cười gì chứ!. Anh ít nói lắm, cha mẹ anh thấy anh ăn tát của em mà cười nên họ mới định hôn ước đấy!."
Giang Thừa Tuyên lấy bản hợp đồng hôn nhân trong hộp chữ nhật ra đặt lên bàn nghiêng đầu nhìn Ngọc Đan.
Cô ngơ người tại sao không phải là giấy đăng ký kết hôn mà lại là hợp đồng hôn nhân. Cô cầm lên xem, trời đất cả 100 trang. Mới vừa vui mừng giờ nhận ra Giang Thừa Tuyên đang có vấn đề nghiêm trọng.
" Cái này là sao?".
" Hợp đồng hôn nhân, em không hứng lên cái đòi ly hôn anh."
" Em không có."
" Mình sẽ ký lại giấy đăng ký kết hôn khi bước lên lễ đường. Anh hứa với em sẽ không để em rời xa anh nữa.!"
Giang Thừa Tuyên mở chiếc hộp nhỏ ra, là một chiếc nhẫn đính viên đá Ruby màu đỏ tạo hình trái tim. Anh khụy xuống nâng bàn tay đeo vào ngón áp út của cô và đặt nụ hôn lên mu bàn tay bé nhỏ.
" Anh yêu em."
Ngọc Đan không dấu nỗi hạnh phúc trong lòng, đúng vậy trước mặt cô là người cô yêu rất nhiều.
Cô ôm chầm lấy anh siết thật chặt cho thoả lòng mong nhớ. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-hon-uoc-voi-tong-tai-ac-ma/2829738/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.