Nam Phong nhanh chóng vuốt lưng nói lời ủi Giang Thừa Tuyên:
"Anh nghĩ nhiều rồi, đó là tai nạn thôi!"
"Nam Phong giờ tôi không biết đối diện sao với Ngọc Đan? " giọng khẽ
" Sau này Ngọc Đan sẽ hiểu cho anh, giờ quan trọng là anh tính sao?"
"Tạm thời cứ bên đó điều trị đi."
Giang Thừa Tuyên bỗng nhớ tới Tập Đoàn Khiết Thị, mấy hôm nay anh không qua đó. Ngọc Đan sau khi trở về với anh thì cô cũng không đến Khiết Thị một lần nào nữa.
Giang Thừa Tuyên quay qua nhìn Nam Phong, hỏi ngay:
"Tập Đoàn Khiết Thị cậu điều hành bữa giờ ổn chứ?"
"Ừ vẫn ổn, Thừa Tuyên giờ Khiết Thị cũng lấy lại được rồi. Anh không tính nói cho Ngọc Đan về cái chết của cha cô ấy à?"
Giang Thừa Tuyên thở dài rồi trả lời: "Cô ấy nghĩ tôi giết cha cô ấy, cô ấy yêu tôi nên bỏ qua hận thù, nhưng nếu cô ấy biết người thật sự giết cha mình không phải tôi, liệu cô ấy có từ bỏ trả thù không?"
Nam Phong ngầm hiểu là không thể, anh hiểu một phần về tính khí của Ngọc Đan. Cô ấy yêu ghét rất rõ ràng, nếu không ngày đó anh không gì bảo vệ Giang Thừa Tuyên khỏi sự ám sát của Tân Kiệt mà ép cô ấy ly hôn.
"Thừa Tuyên anh không giấu cả đời được."
"Nam Phong cậu sai rồi, tôi không giấu cô ấy cả đời, mà là giải quyết xong lão cáo già Tân Kiệt, tôi sẽ nói cho cô ấy toàn bộ mọi chuyện." .....
Cùng lúc này .....
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-hon-uoc-voi-tong-tai-ac-ma/2829705/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.