"Ừ em đừng có quá lo thế, anh ta lớn rồi, với lại anh ta có hiền đâu, mà em sợ bị ai ăn hiếp."
Ngọc Đan híp nữa con mắt nhìn nụ cười khảy của Tân Kính Dương:
" Anh là đang trêu em phải không?"
"haiz... anh không có."
"Em đánh chết anh...."
Ngọc Đan đấm liên hồi nấm đấm vào ngực áo của Tân Kính Dương......
.......
Cùng lúc này....
Giang Thừa Tuyên đang đứng trước cửa biệt thự ngoại thành của Nam Phong.
Kể lại:
Sáng sớm nay khi đang say giấc thì chuông điện thoại anh reo lên. Anh bắt máy chính là giọng của Tân Kiệt.
[ Giang Thừa Tuyên tao có bắt ngờ dành cho mày.]
" Lão già ông lại muốn gì?"
[ Mày đến Tập Đoàn Giang Thị sẽ biết. ha ha..] cúp máy ngang.
"Alo alo."
Giang Thừa Tuyên tức tốc thay đồ, đến Tập Đoàn Giang Thị sao đó nhận được một phong bì hồ sơ khổ A4. ....
" Dinh dong" chuông cửa reo lên.
Nam Phong đang còn ngủ say, giật mình tỉnh giấc vì tiếng chuông cửa. Anh nâng tay dụi mắt cho tỉnh táo, leo khỏi giường bước chậm rãi xuống lầu. Còn chuông cửa cứ reo liên tục.
Nam Phong vừa bước vừa lẩm bẩm.
"Ai lại hối thế, bấm muốn rụng chuông cửa nhà mình luôn rồi."
Nam Phong mở cửa ra giật mình khi thấy khuôn mặt sắc lạnh của Giang Thừa Tuyên, anh chưa kịp phản ứng gì thì Giang Thừa Tuyên đã chen ngang chạm nhẹ người anh bước thẳng tới sofa ngồi xuống.
Đồng thời lúc đó Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-hon-uoc-voi-tong-tai-ac-ma/2829703/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.