Biệt Thự trái cây của Lâm Tuyền.
"Ding Dong."
Lâm Tuyền đang ngồi nói chuyện với Nam Phong ở sofa phòng khách thì nghe chuông cửa reo, cả hai nhìn nhau trong lòng đầy tò mò. Lâm Tuyền đứng dậy bước ra cửa.
"Cạch."
Cửa vừa mở ra khuôn mặt sắc lạnh của Giang Thừa Tuyên khiến Lâm Tuyền và cả Nam Phong đang nhìn ra đều kinh hồn.
Lâm Tuyền vừa đóng cửa vừa quan sát điệu bộ của em trai mình.
"Thừa Tuyên sao em đến đây?"
Giang Thừa Tuyên vừa bước lại chỗ Nam Phong vừa lườm ánh mắt đầy ghét bỏ nói:
"Sao...? Em tới không được, cậu ta thì được sao?"
Nam Phong hiểu dù đã gần một năm từ khi Ngọc Đan mất thì thái độ Giang Thừa Tuyên đối với anh đã không còn thân thiết nữa.
"Thừa Tuyên chuyện lần đó tôi không cố ý!"
Giang Thừa Tuyên ngồi xuống khoát vai Nam Phong nhìn anh ta nở nụ cười chứa đầy mỉa mai.
"Tôi quên lâu rồi, ngày mà cậu tiễn vợ của tôi sang thế giới bên kia!"
Lâm Tuyền nhíu mày, anh vô cùng khó chịu với cách hành xử của em trai mình đối với người anh thương.
"Thừa Tuyên năm đó Nam Phong em ấy không cố ý gây tai nạn cho Ngọc Đan, sao em cứ chì chiết nó hoài vậy?"
Giang Thừa Tuyên ghị sát Nam Phong vào ngực mình, ánh mắt chứa đầy khiêu khích nhìn vào mắt Nam Phong, anh nhếch mép nói:
"Anh hai, em là vì anh hai mới bỏ qua cho cậu ta! Cậu ta vốn thích em chứ đâu có thích anh hai!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-hon-uoc-voi-tong-tai-ac-ma/2829685/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.