Tần Phong nhìn cô vợ nhỏ đã nhắm mắt ngủ say trong lòng mình, tay đưa lên chạm vào khóe mắt cô. Nơi đây vẫn còn vương lại vệt ẩm ướt.
Nhìn cô, hắn không nhịn được thở dài, áp trán mình vào trán cô bất đắc dĩ nói: “Tinh Nhi, sao lại không chịu nói với anh những chuyện em đã trải qua? Vì sao tự mình chịu đựng như vây? Là anh chưa thể khiến em yên tâm hay sao?”
Hắn nhìn thấy rất rõ, cô có một phần ký ức không muốn nói cho người khác biết. Hắn chỉ có thể đoán được nó liên quan tới Triệu Đức Hải, nhưng lại không biết nó thế nào. Ánh mắt Tần Phong ẩn chứa đau lòng nhìn cô, rồi cúi xuống trằn trọc hôn lên đôi môi hơi hé mở của Diễm Tinh. Nụ hôn này không hề chứa dục vọng mà giống như Tần Phong muốn mượn nó giải tỏa bớt nỗi đau tinh thần của cô.
Tối hôm đó, Quách Hân nhận được một dòng tin nhắn.
“Quách đại tiểu thư, hai ngày nữa, cô hãy tới lâu đài cổ đón Quách nhị tiểu thư về. Tôi chỉ có thể rộng lượng lần này, không muốn tiếp tục có lần sau nữa!”
Quách Hân sau khi đọc xong tin nhắn này, cả người trầm lặng trong chốc lát rồi bật cười thành tiếng. Hiện tại, cả Quách gia đều đã bị người ta tính kế rồi. Cũng may, người tính kế Quách gia này dù thủ đoạn hơn người nhưng tâm địa không xấu. Nếu không, sợ rằng chỉ bằng việc này cũng có thể từng bước xóa sổ Quách gia.
Diễm Tinh đặt điện thoại xuống bàn làm việc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-hao-mon-dai-tieu-thu/3370389/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.