Diễm Tinh trên xe được Tần Phong ôm lấy. Cô nhớ lại ngày hôm đó, sau khi từ bar Angel về, cô đã nói chuyện này cho Tần Phong biết. Khi đó Tần Phong muốn ra tay nhưng cô nói cô muốn tự mình làm. Vì vậy, khi nhận được tin tức Tần Phong mới có thể bình tĩnh tới vậy. Lại nhìn đến hai chiếc xe đằng sau kia, chính là xe của 10 người vẫn thường đi theo bảo vệ cô. Ngày cô bị bắt đi, họ thật ra đều biết. Sau khi từ Trừng Viên đi ra, họ liền đi theo tới đây tiếp tục bảo vệ cô. Địa điểm của cô thì chỉ cần dựa vào định vị của Diệu An là có thể biết.
Cô và Diệu An phải làm giống như thật, cho nên ngoại trừ ngày ở Angel kia ra thì cô và Diệu An chưa từng trao đổi với nhau ngay cả qua tin nhắn. Tất cả những gì sau đó đều là cô và Diệu An tùy cơ ứng biến. Về thuốc của Quách Ngọc đưa Diệu An để cho cô uống. Diệu An thật sự cho thuốc vào nhưng không phải gói thuốc đó, chỉ là chút thuốc bổ mà thôi.
Diễm Tinh bất giác mỉm cười. Tần Phong thấy cô gái nhỏ trong lòng cười hắn liền nheo mắt nâng cằm cô lên không hài lòng nói: “Để bị đánh mà em còn cười được!”
“Em cũng không ngờ cô ta sẽ ra tay như vậy.” Diễm Tinh miễn cưỡng cười nói. Đáng lẽ ra cô phải che đi dấu đỏ trên mặt rồi mới nên gặp Tần Phong.
“Hừ!” Tần Phong hừ lạnh, cũng không nói thêm gì. Nhưng lãnh khí từ trong người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-hao-mon-dai-tieu-thu/3361426/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.