Diễm Tinh ngủ tới nghiêng trời lệch đất, mãi đến bữa trưa cô mới tỉnh dậy. Khi ngồi ăn trưa cùng Tần Phong, cô cười nói: “Lâu rồi chúng ta chưa về thăm cha. Cuối tuần này về được không anh?” Dù sao cô cũng đã hứa với cha chồng sẽ cùng Tần Phong trở về. Cô phải thực hiện lời hứa mới được.
“Được, chỉ cần em muốn anh đều có thể đồng ý.” Tần Phong sao không biết cô nghĩ gì. Mặc dù hắn không thích trở về nhà chính Tần gia. Nhưng hắn không có cách nào từ chối cô được.
Diễm Tinh biết hắn sẽ đồng ý với cô, cô liền cười tươi. Hai người cứ vậy ăn xong bữa trưa. Tới khi ăn no, Diễm Tinh ngồi trên ghế lấy giấy bút ra muốn vẽ bản thiết kế. Thì bên cạnh có một bóng người ngồi xuống.
“Tinh Nhi.” Bỗng nhiên Tần Phong gọi cô một tiếng. Giọng nói mang theo vài phần gian tà khiến Diễm Tinh nghe thấy giọng điệu này thì có cảm giác muốn chạy. Chỉ khi nào Tần Phong có mưu đồ gì đó mới gọi cô bằng giọng này.
“D…Dạ?” Diễm Tinh cảm nhận được có cái gì đó không đúng thân người tự giác lùi về một chút.
“Theo như bản hợp đồng khi nãy. Có nói rất rõ, Hạo Tinh cần phải theo sát tiến trình công việc cho tới khi dự án hoàn thành.” Tần Phong mỉm cười, kéo cô gái đang định lùi đi kia sát vào người mình.
Diễm Tinh nhíu mày, có chút chưa hiểu ý hắn. Nhưng rất nhanh Tần Phong đã giải thích cho cô hiểu: “Ý của anh chính là không biết Triệu tổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-hao-mon-dai-tieu-thu/3352642/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.