Vậy là theo lời khuyên nhủ của Diễm Tinh, Tần Phong thỏa hiệp sẽ rút lại số cổ phần của mình ở Tần thị. Nhưng hắn vẫn để cho cô rất nhiều.
Trong văn phòng rộng lớn, ánh sáng từ cửa kính chiếu tới sườn mặt lạnh lùng của người đàn ông, đối diện hắn là Diệp Vô Song, anh nhìn người đàn ông vốn lạnh lùng tàn nhẫn trước mặt hiện tại lại tìm mọi cách để có thể bảo vệ một cô gái chu toàn trong lòng không khỏi sinh ra cảm giác thiếu chân thật.
"Cậu xác định làm như vậy?" Diệp Vô Song trầm thấp nói.
"Ừ." Tần Phong gật đầu.
"Cậu không định để cô ấy biết sao?"
"Nếu cô ấy biết, chắc chắn sẽ lại khuyên can tôi. Làm hết mọi thứ xong rồi cho cô ấy biết cũng không muộn." Nhắc đến cô gái nhỏ, lãnh khí trên người Tần Phong cũng dần rút đi.
Trong lúc đó tại Ellie, có một đơn đặt hàng mới đến.
"Xin chào, Ellie có thể phục vụ gì cho quý khách ạ." Vy Vân nhận điện thoại.
"Tôi muốn đặt may một bộ trang phục, giá cả không quan trọng. Nhưng bộ trang phục này khá khó, không biết phía nhà thiết kế có thể làm được không?" Bên kia là một giọng nữ vang lên. Vy Vân hơi nhíu mày, giọng cô gái này thật lạnh, một chút cảm xúc cũng không có. Nhưng cô vẫn rất chuyên nghiệp nói: "Dạ, có thể cho chúng tôi biết yêu cầu của quý khách về bộ trang phục, và thời gian cần hoàn thành được không ạ? Sau đó tôi sẽ nói với nhà thiết kế bên tôi, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-hao-mon-dai-tieu-thu/3315870/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.