Triệu Chính nghe con gái nói vậy ánh mắt dần tối xuống. A Tinh nói không sai, Hạo Hiên cũng đã nói qua chuyện này với ông. Triệu Chính nhắm mắt lại, sau khi mở mắt ra ông lại trở về dáng vẻ ôn nhu nói: "Cha đã biết rồi, cha sẽ cẩn thận."
"Cha, bằng không A Tinh có cách này, có lẽ chúng ta thử một phen." Diễm Tinh cười nhẹ nói.
Nhìn con gái cười tươi như ánh mặt trời trước mắt, Triệu Chính bỗng bật cười. Đứa con gái này của ông chính là mỗi khi cười như vậy trong đầu nhỏ kia lại đã nghĩ ra biện pháp quỷ quái gì đó để chỉnh người. Ông đã được chiêm nghiệm từ năm A Tinh 9 tuổi, thật sự là giảo hoạt. Nhưng vậy thì sao, đây là con gái ông, ông còn rất tự hào vì có một cô con gái như vậy.
Triệu Chính khẽ nheo mắt nói: "Tiểu quỷ con lại nghĩ ra trò gì rồi."
"Cha, hiện tại chúng ta cái gì cũng không biết. Chỉ biết nhân viên đó đã làm mất bản thiết kế, chúng ta cho cô ấy thêm một cơ hội sửa sai, cha thấy sao?" Giọng nói mềm mại cất lên.
Nghe Diễm Tinh nói vậy, mày Triệu Chính từ từ giãn ra nụ cười của ông lúc này nâng lên, phảng phát giống với nụ cười của Diễm Tinh vừa nãy đến 2 phần.
"Nha đầu con, biện pháp này có thể sử dụng. Để cha nói với Hạo Hiên." Triệu Chính bật cười nói lên.
"Con thấy có lẽ anh cả cũng đã nghĩ đến biện pháp này rồi." Diễm Tinh cong khóe môi gợi lên một đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-hao-mon-dai-tieu-thu/2943860/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.