Diễm Tinh nằm trên giường mê man, không biết qua bao lâu cuối cùng cô cũng tỉnh lại. Cô mở đôi mắt to tròn của mình, mơ hồ nhìn xung quanh. Nhìn thấy cách bài trí căn phòng, Diễm Tinh cảm thán. Đây không phải là căn phòng ngày trước Tần Phong chuẩn bị cho cô khi cô ở lại Trừng Viên 1 tháng đó hay sao. Nhìn ra bên ngoài ban công, dù rèm vẫn đang che nhưng cô biết hiện tại trời vẫn sáng. Có điều cô không biết cô ngủ mất bao lâu, không biết hiện tại bây giờ là buổi chiều hôm đó hay sáng sớm hôm sau nữa. Diễm Tinh nhìn trần nhà, ngưng thần nhớ lại giấc mơ vừa rồi.
Cô mơ thấy cái ngày cả đời này cô không bao giờ quên. Trước khi cô nhảy lầu tự tử, cô đã bị Triệu Đức Hải bắt nhốt trong vòng 3 ngày. Sau ba ngày cô được Lưu Hạo đem thả ra, rồi cô vì quá đau lòng nên mới nhảy lầu. Trong ba ngày đó Triệu Đức Hải tra tấn tinh thần cô, muốn cô chuyển nhượng cổ phần của cô tại Triệu thị sang cho ông ta. Chỉ là ông ta lại không biết cổ phần kia cô sớm không còn giữ nữa.
Ngày đầu tiên khi bắt cô, ông ta đưa cô đến một nơi giống như tù ngục. Ở nơi đó, cô bị bắt chứng kiến rất nhiều những biện pháp tra tấn người khác. Hầu như một phút cũng không được ngừng xem. Mà biện pháp tàn nhẫn nhất ông ta dùng với cô là bắt cô uống nước ép táo. Nhưng nước ép táo này không phải là nước ép táo thông thường mà là nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-hao-mon-dai-tieu-thu/2943829/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.