Diễm Tinh bị ánh mắt của Tần Phong nhìn đến mất tự nhiên. Cô cúi đầu, ho nhẹ một tiếng: "Cái đó, anh nhìn em làm gì."
Tần Phong lần đầu tiên thấy cô gái nhỏ có bộ dáng này không nhịn được trêu đùa cô thêm chút. Hắn bước thêm một bước đến gần Diễm Tinh cúi đầu xuồng cười gian nói: "Sao vậy, tôi không được nhìn?"
Diễm Tinh ngẩng đầu trừng mắt nhìn hắn một cái, đưa tay ngọc lên đẩy hắn ra xa một chút. Vừa rồi khi hắn nói chuyện hơi thở hắn phả vào mặt cô khiến mặt cô có chút ngứa vừa đẩy vừa nói: "Sao em dám không cho Tần thiếu nhìn chứ."
Tần Phong thuận theo lực đẩy của cô đứng thẳng dậy một chút nhưng khoảng cách giữa hai người vẫn giữ nguyên.
"David muốn gặp trực tiếp em để nói chuyện về bản thiết kể. Ông ấy hỏi em có thể hoàn thành bản thiết kế trước tháng 11 không?" Hắn thấy cô như vậy cũng không trêu chọc nữa, đạm cười nói.
"A thật sao." Diễm Tinh nghe đến chuyện này, cáu giận vừa rồi cũng bay mất, mang theo mấy phần hào hứng hỏi Tần Phong.
"Ừ, cho nên nếu em hoàn thành xong sớm, tôi sẽ cùng em đi gặp ông ấy." Tần Phong gật đầu xác nhận với cô.
"Được, em làm cũng sắp xong rồi. Đến lúc đó hẳn sẽ kịp. Nhưng mà còn Tần Thị, anh đi như vậy không vấn đề gì chứ?" Diễm Tinh đương nhiên vui vẻ. Cô đây kiếp trước đến khi có khả năng ra nước ngoài lại chỉ đi được có vài lần, kiếp này sao không tận dụng đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-hao-mon-dai-tieu-thu/2943822/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.