Diễm Tinh trong lòng căng thẳng, nhưng bên ngoài cô vẫn giữ bộ dáng bình thường, cười nói: "Sao có thể chứ, em còn đang đợi quà của Phong ca ca mà, sao có thể trốn ca ca chứ."
Tần Phong cười một tiếng: "Tốt nhất là như những gì em nói." Trong giọng hắn mang theo nguy hiểm khiến Diễm Tinh cảm thấy trò mèo của cô không thể qua nổi mắt hắn.
Tay Tần Phong miết nhẹ trên má của cô, xúc cảm dưới tay mềm mại lại mát lạnh khiến Tần Phong có chút dịu đi: "Nếu để tôi biết em đang trốn tôi, hậu quả thế nào, tôi cũng không nắm chắc được đâu."
Mi mắt Diễm Tinh run nhẹ "Hắn biết!"
Đôi mi dài, đen cong vút của cô khẽ chớp, Tần Phong từ trên nhìn xuống, giống như có vô số chiếc lông vũ đang cào vào lòng hắn. Hắn đưa tay ôm Diễm Tinh vào trong ngực, đưa cô đến chiếc ghế dài trong phòng ngồi xuống xem đấu giá.
Diễm Tinh ngoan ngoãn ngồi bên cạnh hắn, mắt đưa ra bên ngoài nhìn sàn đấu giá vẫn đang hăng say ra giá dưới kia.
Cuối cùng chiếc váy và bộ trang sức được bán với giá 250.000 USD
Bộ cuối cùng, chính là bộ đồ bằng da bó sát thân thể. Đây là bộ đồ khiến mọi người sôi nổi nhất. Vừa lạ lại vừa đẹp, sao có thể không thích. Diễm Tinh cũng thích bộ đồ này nhất, cô có chút không nỡ buông tay. Đôi mắt đen lấp lánh như chứa đựng ngàn vì sao trên trời của cô chăm chú nhìn xuống, xem rốt cuộc bộ trang phục này sẽ thuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-hao-mon-dai-tieu-thu/2943747/chuong-80.html