Sáng sớm hôm sau, Diệp Mạc Thần phải đến tổng cục sớm để bàn bạc về kế hoạch tác chiến, anh định để Lục Thư Lam ngủ thêm một lúc nữa nhưng cô lại nhất quyết đòi đi theo anh.
“Em ngồi ở đây đợi anh, khi nào anh họp xong sẽ đến tìm em…”
Lục Thư Lam gật đầu, cô hôn lên môi Diệp Mạc Thần một cái liền chào tạm biệt anh, đột nhiên tiếng điện thoại bất chợt vang lên…
“Chị nghe này, chị nhớ hai ngày nữa mới có kết quả thi mà?”
[Không phải chuyện thi cử đâu, hình như cha em đang định làm gì đó thì phải, chị nhớ cẩn thận đấy…!]
Lục Thư Lam khẽ cau mày ngạc nhiên, cô không ngờ Lưu Thái Khôi lại là người chủ động cảnh cáo cô…
“Chị không sao đâu, cảm ơn em đã lo lắng cho chị…”
[Vấn đề là ở vị hôn phu của chị, lỡ anh ta chết thì sao? Chị phải sống như thế nào suốt quãng đời còn lại đây? Em thật sự không hiểu nổi anh ta có ý gì khi biết bản thân sắp chết mà còn cố tình cầu hôn chị trước sự chứng kiến của nhiều người như thế!]
“Nếu em không muốn chị phải đau khổ suốt quãng đời còn lại thì em hãy nói cho chị biết có chuyện gì đang xảy ra đi…”
Lưu Thái Khôi có chút do dự, dù gì cậu ta cũng là con trai của Lưu Thái Văn, cậu ta không thể phản bội cha mình, thêm vào đó nếu Diệp Mạc Thần chết, thì Lục Thư Lam chắc chắn sẽ thuộc về cậu ta…
[Em xin lỗi, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-duoc-chong-yeu-chieu/3568921/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.