Lục Thư Lam vừa về đến Lục gia đã vội vàng chạy vào nhà để tìm mẹ và anh trai của mình, nếu cô nhớ không lầm thì lúc này anh trai của cô vẫn chưa chết, vụ tai nạn giao thông liên hoàn xảy ra vào ngày ba tháng bốn, hôm nay chính là tối ngày hai.
Lục Thư Lam nhìn thấy anh trai của mình đang đọc sách ở phòng khách, còn mẹ thì đang chuẩn bị bữa tối ở trong bếp, khung cảnh bình yên đến mức khiến cô ngỡ rằng cô đang lạc vào giấc mơ vậy…
“Mẹ, anh, con về rồi…”
Lục Thư Lam lại khóc, cô không hiểu sao hôm nay lại khóc nhiều như thế, phải chăng đã rất lâu rồi cô mới được nhìn thấy người thân của mình, phải chăng cô đã mải chạy theo Đường Hoài Vũ mà quên đi những người thật sự yêu thương cô…
Kiều Châu thấy con gái của mình vừa về nhà đã khóc khiến bà đau lòng tột độ, dù bà chưa hiểu chuyện gì xảy ra nhưng cứ bênh con gái trước tiên…
“Con gái ngoan của mẹ, sao lại khóc thế? Có phải cái tên Đường Hoài Vũ lại bắt nạt con không?”
Lục Thư Lam lắc đầu càng khiến cả nhà lo lắng, ngay cả anh trai cô cũng không nhịn được liền đứng dậy…
“Sao vậy Lam Lam? Nói cho mọi người biết được không? Cha mẹ và anh sẽ tìm cách giải quyết giúp em nhé!”
Lục Thư Lam mỉm cười trước lời bênh vực của anh trai, chỉ là cô vui mừng đến mức rơi nước mắt mà thôi, cô vui vì những người mà cô yêu thương vẫn luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-duoc-chong-yeu-chieu/3568880/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.