Bữa tối kết thúc trong khung cảnh Phó Nghi Ân hì hục rửa chén còn Trác Thiệu Ninh khoan thai đứng bên cạnh trán nước úp lên kệ. Cô không biết tại sao kiếp này lại gặp anh nhiều đến vậy? Cô vẫn còn nhớ anh đến thành phố X liền nhiều năm không trở về, thật ra hai người cũng chẳng được coi là thanh mai trúc mã, vốn dĩ khoảng cách ba tuổi đã là một thế hệ, đằng này anh hơn cô những bảy tuổi, đối với người anh này tình cảm đã phai nhạt không ít. Từ lúc trọng sinh, tuy cuộc sống thay đổi nhưng cô vẫn trong tâm thế đề phòng những bất chắc có thể xảy ra. Mọi thứ xung quanh bao gồm cả con người, sự việc, không tài nào kiểm soát hết được.Trà Muộn truyện được đăng duy nhất trên diễn đàn lê quý đôn.
Trong lúc Phó Nghi Ân lặng lẽ đánh giá, còn anh âm thầm bên cô được lúc nào hay lúc đó, hai người đều có nỗi suy tư trong lòng.
Lau bàn tay dính ướt, Phó Nghi Ân ngồi xuống bên cạnh mẹ mình, bà Phó nâng ấm trà tươi đã được nấu chín rót vào cốc đưa cho Trác Thiệu Ninh.
“Cám ơn dì” Anh nhận lấy khách khí nói.
“Thiệu Ninh, khi nào thì đi?” bà Phó lên tiếng hỏi.
“Cháu không đi nữa” Lời nói của anh khiến bà Phó ngạc nhiên, anh giải thích thêm.
“Cháu về giúp cha quản lý Trác Lâm"
“Thật sao? Sao dì không nghe mẹ cháu nói gì” bà Phó vẫn còn lộ vẻ ngạc nhiên, vì theo bà được biết, từ năm mười tám tuổi Thiệu Ninh đã trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-dong-ki-uc/2183876/chuong-6-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.