🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trác Thiệu Ninh bếPhó Nghi Ân lên, vững chãi bước đi, đầu cô ngả vào vòm ngực rắn chắc,đôi tay nhỏ nhắn như búp măng vòng qua cổ anh. Hai người tình cảm thânmật không để ý gương mặt biến đen của hai người phụ nữ đối diện.



Phó Nghi Ân chợt lên tiếng, từ giây phút bị bắt ép đến đây, cô đã muốn giải quyết tất cả mọi ân oán, chặt đứt mọi âm mưu muốn lợi dụng, hủy hoạicuộc đời cô.



“Thiệu Ninh, thả em xuống, em có chuyện muốn nói với họ”



Anh chần chừ giây lát rồi nới lỏng hai tay, từ từ đặt cô xuống.



“Bà nội, dì út…đây là lần cuối cùng tôi gọi hai người như vậy. Trước kia,là tôi ngu muội nên mới để các người lợi dụng, các người nghĩ chỉ cầnbắt tôi ở đây là sẽ uy hiếp được mẹ tôi sao? Các người xem tôi là cáigì? Tôi nói cho các người biết một xu tôi cũng không bao giờ để lọt vàotay các người!”



Trà Muộn truyện được đăng trên diễn đàn lê quý đôn.



“Con đĩ, mày ăn của tao, ở nhà tao lúc trước không tính hả?” Dì út giở thói ăn vạ, giọng chua ngoa độc ác.



“Ăn của bà? Ở nhà bà? Bà đừng nghĩ tôi không biết bà bòn rút của mẹ tôi bao nhiêu sao?”



Phó Nghi Ân lạnh nhạt đẩy tay bà ta, muốn đánh người sao? Tôi còn ghê tởm sự đụng chạm của các người.



“Con đĩ nhỏ, mẹ mày cũng là loại đĩ điếm mới sinh ra loại như mày!...”



Bà ta chưa kịp dứt lời đã ăn ngay cái tát của Phó Nghi Ân, cô giận

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-dong-ki-uc/2183844/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trùng Sinh Đồng Kí Ức
Chương 17: Tai họa
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.