Chiếc xe chở mấy người Anh Kiệt di chuyển đi đến một địa phương lạ, vừa rồi trên xe Anh Kiệt có nghe lão Vương giới thiệu sơ qua, lão Quỷ tên thật là Mã Văn Mục, còn lão Tửu thì tên Lưu Quốc Dân, mà lão Vương tên đầy đủ thì là Nguyễn Thái Vương, phó bí thư tỉnh uỷ ban nhân dân Tây Ninh, đúng là đại nhân vật.
Trừ Mã Thái Vương ra thì Lưu Quốc Dân cùng Mã Văn Mục đều nằm trong thất đại tông sư, cái gọi là tông sư như rồng khó mà gặp được một vị xuất thế, nhưng bây giờ Anh Kiệt gặp tận hai vị. Mà cái gì nói tông sư oai? Vừa rồi không phải xém chút nữa thì hắn bị lão Quỷ vì tiền mà xảy ra long tranh hổ đấu sao? Oai cái quỷ gì a, Anh Kiệt thầm chửi
Chiếc xe đi đến dưới chân một ngọn núi, nơi đây nhà cửa thưa thớt, có trồng mì, trồng mía hoặc là rừng cao su, trên sườn núi cũng có lác đác vài căn nhà, trên đỉnh về đêm nhìn thấy rõ mồn một đèn tháp nhấp nháy. Cái địa phương này xung quanh đúng là lạ lẫm nhưng mà ngọn núi này có lẽ ai nhìn sơ qua cũng biết, núi Bà Tây Ninh.
Anh Kiệt móc trong tay cái điện thoại ra xem giờ, thế mà đã hơn nửa đêm. Giờ này có lẽ mẹ hắn cũng đã ngủ, Anh Kiệt đành gửi một cái tin nhắn nói xạo cho mẹ hắn biết mình qua đêm ở nhà bạn xong, trong lòng có chút chột dạ mà cười khổ
Lão Tửu điều khiển xe đưa Anh Kiệt ba người đến dưới chân núi thì ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-do-thi-an-nam/1373490/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.