"Cậu ta là ai?" quản lý Chu Thái thắc mắc chỉ Anh Kiệt hỏi nam nhân viên Văn Thái.
Ông tuy là quản lý nhưng ở trong đấu giá hội địa vị chỉ dưới một người, ngoại trừ ông chủ của hội đấu giá ra thì ông chính là người có quyền hành cao nhất. Hiện giờ trong đấu giá có chuyện xảy ra ông không thể khoanh tay đứng nhìn, nếu không sẽ mất hết uy tín mấy chục năm nay.
Văn Thái lúc này thấy quản lý đến lật đật đứng dậy mặc kệ má phải đang bị đau, hắn tiến đến quản lý như nhìn thấy vị cứu tinh trong lòng không khỏi uất ức mà chỉ đến Anh Kiệt mách lẻo:
"Hắn không phải là người trong giới chúng ta, chỉ là một đứa quê mùa rách nát lẻn vào đây. Hơn nữa còn dám đánh người của chúng ta, quản lý mau xử lý hắn a"
"Hửm?"
"Dám cả gan đánh người của đấu giá hội?" một bên ông hỏi, một bên liếc nhìn thấy năm người Hồ Đinh đứng đơ như tượng.
"Làm gì đấy? Còn không mau đi đến đem nó lôi ra ngoài?"
"Không... Không thể..."
"Không thể cái gì? Một lũ vô dụng!" quản lý Chu Thái thấy mấy người Hồ Đinh lắp bắp nói năn không trôi chảy, không có chút kiên nhẫn. Ông lập tức thẳng tiến đến Anh Kiệt
"Cậu có biết đây là nơi nào không? Còn dám đánh người, cậu có biết sẽ chịu hậu quả lớn như thế nào không?"
Anh Kiệt lúc này mới xoay người này, nhìn hắn cười mà như không cười, trong mắt lạnh băng như quỷ từ địa ngục.
"Ồ? Hậu quả thế nào?"
Chu Thái chưa nhận biết Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-do-thi-an-nam/1373469/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.