Cùng theo Hồ Bắc vào cửa hai bảo vệ cúi chào, dĩ nhiên họ cũng nhận biết Hồ Bắc, nhưng mà nhìn thấy Anh Kiệt cảm thấy xa lạ, nên nghĩ là người mới do lão Hồ đem tới mà thôi, cũng không dám ngăn cản.
Bên trong đại sảnh có mấy cái tiếp tân cùng nhân viên phục vụ nhiệt tình, mà người tiến vào đây cũng rất đông đa phần là người có tiền
“Xem ra đấu giá hội ở đây rất nổi tiếng” Anh Kiệt trong lòng chấn động cảm khái
Mà bước vào thang máy tiến vào tầng trên càng có thêm nhiều người ăn mặc sang trọng, so với họ Anh Kiệt thật sự nổi bật, chỉ có một bộ học sinh mà mặc cả tuần nay, nhưng nó không có bốc mùi bởi do Anh Kiệt tu luyện thân thể không thải ra chất bẩn như người thường, ngược lại bộ đồ trải qua tôi luyện trên thân thể Anh Kiệt bây giờ cũng trở thành một cái bảo vật.
Tiến vào gian phòng trưng bày, bên trong các tủ kính có vô số ngọc bội cùng ngọc thạch, dược liệu trăm năm đều có, thậm chí có vài món đồ cổ thời nhà Lê, có đều những thứ này rơi vào mắt Anh Kiệt không có chút hấp dẫn
Đột ngột Hồ Bắc quay sang nói với Anh Kiệt
“Võ thần y cứ thong thã từ từ tham quan, tôi đi tìm quản lý ở đây có việc một chút”
Anh Kiệt gật đầu để Hồ Bắc rời đi, hắn cũng dạo quanh một vòng xem có thêm cái gì vừa mắt hay không, chẳng qua sau một lúc thì nhận ra không có thứ hắn dùng tu luyện được
“Toàn là rác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-do-thi-an-nam/1373465/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.